C

Gặp cô bạn miền đất võ giành giải nhất HSG quốc gia môn Sinh

Monday, March 05, 2012 |
Học giỏi từ nhỏ, từng đoạt nhiều giải cao các kỳ thi cấp tỉnh, quốc gia, Nguyễn Hồng Tú - học sinh lớp 12 Chuyên Sinh, Trường THPT chuyên Lê Qúy Đôn (TP Quy Nhơn, Bình Định) vừa xuất sắc giành giải nhất kỳ thi Học sinh giỏi quốc gia môn Sinh năm 2012.
Gần gũi, vui vẻ, tự tin và cá tính - đó là cảm giác đầu tiên về Hồng Tú khi chúng tôi gặp cô học trò giỏi giang này. Qua trò chuyện, được biết từ nhỏ, Tú đã học giỏi, rất có ý thức trong học tập. Bởi vậy, suốt từ lớp 1 đến lớp 11, Tú đều là học sinh giỏi, xuất sắc.
Nguyễn Hồng Tú - học sinh lớp 12 Chuyên Sinh, Trường THPT chuyên Lê Qúy Đôn (TP Quy Nhơn,  Bình Định) vừa xuất sắc giành giải nhất kỳ thi Học sinh giỏi quốc gia môn Sinh năm 2012.

Read more…

Câu chuyện của một tiến sĩ toán học Harvard

Sunday, January 15, 2012 |
Câu chuyn ca mt Tiến sĩ toán hc Harvard
Ngày 28/9/1997, An Kim Bằng, học sinh lớp 12 trường Trung học số 1 của Thiên Tân (Trung Quốc) đã đoạt Huy chương Vàng cuộc thi Olympic Toán quốc tế lần thứ 38 tại Argentina. Sau lưng của An Kim Bằng và tấm Huy chương Vàng làm cả Thiên Tân tự hào là một câu chuyện về mẹ.
---
Người mẹ nông dân của tôi
Ngày 5/9/1997, là ngày tôi rời gia đình đi nhập học ở Đại học Bắc Kinh, khoa Toán.
Ngọn khói bếp dài cất lên từ trên nóc ngôi nhà nông dân cũ nát gia đình tôi. Người mẹ chân thập thễnh của tôi đang nấu mì sợi cho tôi, những bột mì này có được nhờ mẹ đổi năm quả trứng gà cho hàng xóm, chân mẹ bị thương vì mấy hôm trước, để thêm tí tiền cho tôi nhập học, mẹ đẩy một xe chất đầy rau từ thôn ra thị trấn, trên đường bị trật chân.
Bưng bát mì, tôi đã khóc.
Tôi buông đũa quỳ xuống đất, xoa nắn chỗ chân sưng phồng lên to hơn cả cái bánh bao của mẹ, nước mắt rơi xuống đất... Nhà tôi ở Thiên Tân, làng Đại Hữu Đới, huyện Vũ Thanh, tôi có một người mẹ tốt nhất thế gian tên là Lý Diệm Hà.
Nhà tôi vô cùng nghèo khó.
Khi tôi ra đời, bà nội ngã bệnh ngay trên giường sưởi, tôi bốn tuổi, ông nội lại mắc bệnh hẹp khí quản và bán thân bất toại, những món nợ trong nhà lớn dần theo năm.
Khi bảy tuổi, tôi được đi học, học phí là mẹ vay người khác.
Tôi thường đi nhặt những mẩu bút chì bạn bè vứt đi, dùng dây buộc nó lên một cái que rồi viết tiếp, hoặc dùng một cái dây chun xoá sạch những cuốn vở bài tập đã viết, rồi viết lại lên đó, mẹ thương tôi đến mức, cũng có lúc đi vay vài hào của hàng xóm để mua vở và bút chì cho tôi.
Nhưng cũng có những khi mẹ vui vẻ, là khi bất kể bài kiểm tra nhỏ hay kỳ thi lớn, tôi luôn đứng đầu, toán thường được 100/100 điểm. Dưới sự khích lệ của mẹ, tôi càng học càng thấy ham thích. Tôi thực sự không hiểu trên đời còn có gì vui sướng hơn được học hành.
Chưa đi học lớp một tôi đã thông thạo cộng trừ nhân chia và phân số, số phần trăm; khi học Tiểu học tôi đã tự học để nắm vững Toán Lý Hoá của bậc Trung học Phổ thông; Khi lên trung học, thành phố Thiên Tân tổ chức kỳ thi vật lý của bậc Trung học, tôi là đứa học trò nông thôn duy nhất của cả năm huyện ngoại thành Thiên Tân được giải, một trong ba người đỗ đầu.
Tháng 6 năm đó, tôi được đặc cách vào thẳng trường Trung học số 1 danh tiếng của Thiên Tân, tôi vui sướng chạy như bay về nhà.
Nào ngờ, khi tôi báo tin vui cho cả nhà, mặt bố mẹ chất chứa toàn những đau khổ; bà nội vừa mất nửa năm, ông nội đang gần kề cái chết, nhà tôi đã mắc nợ tới hơn mười nghìn Nhân dân tệ rồi. Tôi lặng lẽ quay về bàn học, nước mắt như mưa suốt một ngày.
Đến tối, tôi nghe thấy ở ngoài nhà có tiếng ồn ào. Thì ra mẹ tôi đang định dắt con lừa con của nhà đi bán, cho tôi đi học, nhưng ba tôi không chịu.
Tiếng ồn ào làm ông nội nghe thấy, ông đang bệnh nặng, trong lúc buồn bã ông đã lìa đời.
Sau lễ an táng ông nội, nhà tôi lại mắc thêm vài nghìn tệ tiền nợ nữa. Tôi không còn dám nhắc đến việc đi học nữa, tôi cất "Giấy báo nhập học" thật kỹ vào vỏ gối, hàng ngày tôi ra đồng làm việc cùng mẹ.
Sau hai hôm, tôi và ba tôi cùng lúc phát hiện ra: con lừa con biến mất rồi. 
Ba tôi sắt mặt lại, hỏi mẹ tôi: "Bà bán con lừa con rồi à? Bà bị thần kinh à? Sau này lấy gì kéo, lương thực hoa màu bà đẩy xe tay nhé, bà tự cõng nhé? Bà bán lừa một hai trăm bạc liệu cho nó học được một học kỳ hay là hai học kỳ?"
Hôm đó mẹ tôi khóc, mẹ tôi dùng một giọng rất dữ dội rất hung dữ để gào lại ba tôi:
"Con cái mình đòi đi học thì có gì sai? Nó thi lên được trường số 1 của thành phố nó là đứa duy nhất của cả huyện này đấy, tôi không thể để cho tiền đồ của nó bị lỡ dở được. Tôi sẽ dùng tay đẩy, dùng lưng vác, để cho nó đi học..."
Cầm sáu trăm tệ mẹ vừa bán lừa, tôi thật sự chỉ muốn quỳ xuống dập đầu trước mẹ. Tôi đã thích được học quá rồi, mà còn học tiếp, thì mẹ sẽ khổ sở bao nhiêu, vất vả bươn chải thêm bao nhiêu?
Mùa thu năm đó tôi quay về nhà lấy áo lạnh, thấy mặt ba tôi vàng như sáp, gầy da bọc xương đang nằm trên giường sưởi. Mẹ bình thản bảo: "Có gì đâu, bị cảm, sắp khỏi rồi". Ai ngờ, hôm sau tôi xem vỏ lọ thuốc của ba, thì thấy đó là thuốc ngăn ngừa tế bào ung thư phát triển.
Tôi kéo mẹ ra ngoài nhà, khóc hỏi mẹ mọi chuyện là thế nào, mẹ bảo, từ sau khi tôi đi học, ba bắt đầu đi ngoài ra máu, ngày càng nặng lên. Mẹ vay sáu nghìn tệ đưa ba lên Thiên Tân, Bắc Kinh đi khắp nơi, cuối cùng xác định là u nhu ruột bowel polyps, bác sĩ yêu cầu ba phải mổ gấp. Mẹ chuẩn bị đi vay tiền tiếp, nhưng ba kiên quyết không cho. Ông nói, bạn bè họ hàng đã vay khắp lượt rồi, chỉ vay mà không trả thì còn ai muốn cho mình vay nữa!
Hàng xóm kể với tôi: Mẹ dùng một phương pháp nguyên thuỷ và bi tráng nhất để gặt lúa mạch.
Mẹ không đủ sức gánh lúa mạch ra sân kho để tuốt hạt, mẹ cũng không có tiền thuê người giúp, mẹ bèn gặt dần, lúa mạch chín chỗ nào gặt chỗ đó, sau đó dùng xe cải tiến chở về nhà, tối đến mẹ trải một tấm vải nhựa ra sân, dùng hai tay nắm từng nắm lúa mạch đập lên một hòn đá to...
Lúa mạch trồng trên ba mẫu đất của nhà, một mình mẹ làm, mệt đến mức không đứng dậy nổi nữa thì mẹ ngồi xổm xuống cắt, đầu gối quỳ còn chảy máu, đi đường cứ cà nhắc...
Không đợi hàng xóm kể hết, tôi chạy như bay về nhà, khóc to gọi mẹ: "Mẹ, mẹ, con không thể đi học nữa đâu...". Kết quả, mẹ vẫn tống tôi lên trường.
Tiền sinh hoạt phí mỗi tháng của tôi chỉ 60 đến 80 tệ (tương đương 120-160.000 VND), thật thảm hại nếu so với những người bạn học khác mỗi tháng có 200-240 tệ. Nhưng chỉ mình tôi biết, món tiền nhỏ này mẹ tôi cũng phải tằn tiện lắm, từ ngày đầu tháng đã dành từng hào từng hào, bán từng quả trứng gà, rau xanh lấy từng đồng từng đồng, có lúc dành dụm không đủ đã phải giật tạm vài đôi chục. Mà cha tôi, em trai tôi, dường như chẳng bao giờ có thức ăn, nếu nhà ăn rau cũng chẳng dám xào mỡ, chỉ chan tí nước dưa muối ăn qua bữa.
Mẹ không muốn tôi đói, mỗi tháng mẹ chăm chỉ đi bộ hơn mười cây số mua mì tôm với giá bán buôn. Rồi mỗi cuối tháng, mẹ vất vả cõng một túi nặng lên Thiên Tân thăm tôi. Trong túi ấy ngoài những gói mì tôm ra, còn có nhiều xếp giấy loại mẹ phải đi bộ ra một xưởng in ngoài thị trấn cách nhà 6km để xin cho tôi (đó là giấy để tôi làm nháp toán), cả một chai tương cay rất to, cải bẹ muối thái sợi, và cả một cái tông đơ để cắt tóc. (Cắt tóc nam rẻ nhất Thiên Tân cũng phải 5 tệ, mẹ muốn tôi dành tiền cắt tóc để mua thêm lấy vài cái bánh bao mà ăn).
Tôi là học sinh cấp 3 duy nhất của Thiên Tân đến cả rau ở bếp ăn nhà trường cũng không mua nổi, chỉ có thể mua vài cái bánh bao, mang về ký túc ăn cùng mì sợi khô hoặc chấm với tương ớt, kẹp dưa muối để ăn qua bữa. Tôi cũng là học sinh duy nhất không có giấy kiểm tra, chỉ có thể tận dụng giấy một mặt của xưởng in để viết bài. Tôi là đứa học sinh duy nhất chưa bao giờ dùng xà phòng, khi giặt quần áo tôi thường đi nhà bếp xin ít bột kiềm nấu ăn (alkali - chất kiềm, dùng để hấp bánh bao, làm bánh nướng, làm nước sôđa) là xong. Nhưng tôi chưa bao giờ tự ti, tôi cảm thấy mẹ tôi khổ cực cả đời, như người anh hùng chống lại đói khổ, làm con của người mẹ như thế tôi rất tự hào.
Hồi mới lên Thiên Tân, tiết học tiếng Anh đầu tiên khiến tôi ù cạc. Khi mẹ lên, tôi kể cho mẹ nghe tôi sợ tiếng Anh thế nào, ai ngờ mẹ chỉ cười bảo: "Mẹ chỉ biết con là đứa trẻ con khổ cực nhất, mẹ không thích con kêu khó, vì chịu khổ được thì chả còn gì khó nữa."
Tôi hơi bị nói lắp, có người bảo, học tiếng Anh đầu tiên cần làm chủ được cái lưỡi của mình, bởi vậy tôi thường kiếm một hòn sỏi ngậm vào miệng mình, rồi gắng đọc tiếng Anh. Hòn sỏi cọ xát vào lưỡi tôi, có lúc máu chảy ra bên mép, nhưng tôi cố gắng để kiên trì.
Nửa năm trôi qua, hòn sỏi nhỏ đã bị mài tròn đi, lưỡi tôi cũng đã nhẵn, tiếng Anh đã thành người giỏi thứ 3 của lớp.
Tôi vô cùng cảm ơn mẹ, lời mẹ khích lệ tôi vượt qua khó khăn lớn trong học tập.
Năm 1996, lần đầu tiên tôi được tham gia cuộc thi Olympic tri thức toàn quốc khu vực Thiên Tân, đoạt giải Nhất môn Vật lý và giải Nhì môn Toán học, tôi được đại diện Thiên Tân đi Hàng Châu tham gia Cuộc thi Olympic toàn Trung quốc môn Vật lý.
"Đoạt lấy chiếc Cup giải Nhất toàn Trung quốc tặng mẹ, rồi lên đường dự Olympic Vật lý Thế giới!" Tôi không ngăn được nỗi khao khát trong lòng, tôi viết thư báo cho mẹ tin vui và mơ ước của tôi.
Kết quả, tôi chỉ được giải Nhì, tôi nằm vật ra giường, không ăn không uống.
Dù tôi là người đạt thành tích cao nhất trong đoàn Thiên Tân đi thi, nhưng nếu tính cả những khốn khổ của mẹ tôi vào, thì thành tích này không xứng đáng!
Tôi về trường, các thầy ngồi phân tích nguyên nhân thất bại cho tôi thấy: Tôi những muốn phát triển toàn diện cả Toán Lý Hoá, những mục tiêu của tôi quá nhiều nên sức lực tinh thần tôi phải phân tán rộng. Nếu giờ tôi chỉ chọn một mục tiêu trước mắt là kỳ thi Toán, nhất định tôi thắng.
Tháng 1 năm 1997, tôi cuối cùng đã giành chiến thắng tại kỳ thi Olympic Toán toàn Trung Quốc với điểm số tuyệt đối, lọt vào đội tuyển Quốc gia, cả mười kỳ thi kiểm tra ở đội tuyển tôi đều là người đứng đầu. Với thành tích đó, tôi được sang Argentina tham gia kỳ thi Olympic Toán quốc tế.
Nộp xong phí báo danh, tôi gói những sách vở cần chuẩn bị và tương đậu cay của mẹ lại, chuẩn bị lên đường.
Giáo viên chủ nhiệm và thầy giáo dạy Toán thấy tôi vẫn mặc bộ quần áo thải của người khác cho, những thứ áo quần màu sắc chả đâu vào đâu, kích cỡ khác nhau, bèn mở tủ áo của tôi ra, chỉ vào những áo trấn thủ vá, những áo bông tay đã phải nối hai lần, vạt đã phải chắp ba phân, hỏi tôi:
"Kim Bằng, đây là tất cả quần áo của em ư?"
Tôi chả biết nói sao, vội đáp: "Thầy ơi, em không sợ người khác chê cười! Mẹ em thường bảo, Phúc Hữu Thi Thư Khí Tự Hoa - trong lòng có sách vở tất mặt mũi sáng sủa, em mặc những thứ đồ này đi Mỹ gặp tổng thống Clintơn em cũng chẳng thấy ngượng."
Ngày 27/7, Olympic Toán học Thế giới lần thứ 38 chính thức khai mạc.
Chúng tôi thi liên tục suốt năm tiếng rưỡi, từ 8 giờ 30 phút sáng tới 2h chiều. Ngày hôm sau công bố kết quả, đầu tiên công bố Huy chương Đồng, tôi không muốn nghe thấy tên mình; Sau đó công bố Huy chương Bạc, cuối cùng, công bố Huy chương Vàng, người đầu tiên, người thứ hai, người thứ ba là tôi.
Tôi khóc lên vì sung sướng, trong lòng tự nói: "Mẹ ơi, con mẹ thành công rồi!"
Tin tôi và một người bạn nữa đoạt Huy chương Vàng kỳ thi Olympic Toán học ngay chiều hôm đó đã được Đài phát thanh Nhân dân Trung ương TQ và Đài truyền hình Trung ương TQ đưa. Ngày 1/8, chúng tôi vinh quang trở về, lễ đón long trọng được Hiệp hội khoa học Trung Quốc và Hội Toán học TQ tổ chức. Khi đó, tôi muốn về nhà, tôi muốn sớm gặp mẹ, tôi muốn chính tay tôi đeo tấm huy chương vàng chói lọi lên cổ mẹ...
Hơn mười giờ đêm tối hôm đó, tôi cuối cùng đã đội trời đêm về đến nhà. Người mở cửa là ba tôi, nhưng người một tay ôm chặt lấy tôi vào ngực trước lại chính là mẹ tôi.
Dưới trời sao vằng vặc, mẹ tôi ôm tôi rất chặt...
Tôi lấy tấm huy chương vàng đeo lên cổ mẹ, khóc một cách nhẹ nhõm và sung sướng.
Ngày 12/8, trường Trung học số Một của Thiên Tân chật ních người, mẹ được ngồi lên bàn Chủ tịch danh dự cùng với các quan chức Cục giáo dục Thiên Tân và các giáo sư toán học hàng đầu. Hôm đó, tôi đã phát biểu thế này:
"Tôi muốn dùng cả sự sống của tôi để cảm tạ một người, là người mẹ đã sinh và nuôi nấng tôi. Mẹ tôi là một người phụ nữ nông dân bình thường, nhưng những đạo lý mẹ dạy tôi nên người đã khích lệ tôi cả đời. Năm tôi học lớp 10, tôi muốn mua cuốn sách "Đại từ điển Anh-Trung" để học tiếng Anh, mẹ tôi không có tiền, nhưng mẹ vẫn nghĩ cách giúp tôi.
Sau bữa cơm sáng, mẹ tôi mượn một chiếc xe cải tiến, chất một xe rau cải trắng, hai mẹ con tôi đẩy ra chợ huyện cách hơn bốn mươi km bán rau. Đến được chợ đã gần trưa, buổi sáng đó tôi và mẹ chỉ ăn hai bát cháo ngô nấu với khoai lang đỏ, lúc đó bụng đói cồn cào, chỉ mong có ai tới mua cho cả xe rau ngay. Nhưng mẹ vẫn nhẫn nại mặc cả từng bó, cuối cùng bán với giá 1 hào một cân. Hai trăm cân rau đáng lẽ 21 tệ, nhưng người mua chỉ trả 20 tệ.
Có tiền rồi tôi muốn ăn cơm, nhưng mẹ bảo nên đi mua sách trước, đó là việc chính của ngày hôm nay. Chúng tôi đến hiệu sách hỏi, giá sách là 18 tệ 2 hào 5 xu, mua sách rồi còn lại 1 tệ 7 hào 5 xu. Nhưng mẹ chỉ cho tôi 7 hào rưỡi đi mua hai cái bánh bột nướng, một tệ kia còn phải cất đi để dành cho tôi làm học phí. Tuy ăn hết hai cái bánh nướng, nhưng đi bộ tiếp 40km về nhà, tôi vẫn đói tới mức hoa mắt chóng mặt, lúc này tôi mới nhớ ra tôi đã quên không phần cho mẹ ăn một miếng bánh nướng nào, mẹ tôi chịu đói cả ngày, vì tôi mà kéo xe suốt 80km đường xa.
Tôi hối hận tới mức chỉ muốn tát cho mình một cái, nhưng mẹ tôi chỉ bảo: "Mẹ ít văn hoá, nhưng mẹ nhớ khi nhỏ được thầy giáo dạy là, Golgi có nói một câu: Nghèo đói là trường đại học tốt nhất. Nếu con có thể tốt nghiệp trường đại học này, thì những trường đại học như Thiên Tân, Bắc Kinh con chắc chắn đều đỗ."
Khi mẹ nói thế mẹ không nhìn tôi, mẹ nhìn ra con đường đất xa xôi, cứ như thể con đường đất đó có thể thông tới tận Thiên Tân, đi thẳng tới Bắc Kinh.
Tôi nghe mẹ bảo thế, tôi không thấy đói nữa, chân tôi không mỏi nữa..
Nếu nghèo đói là trường đại học tốt nhất, thì tôi muốn nói rằng, người mẹ nông dân của tôi chính là người thầy giáo giỏi nhất của đời tôi."
Dưới khán đài, không biết có bao nhiêu đôi mắt đã ướt đẫm, tôi quay về phía người mẹ tóc hoa râm của tôi, cúi người xuống kính cẩn...
Trang Hạ (tổng hợp các báo Trung Quốc, cuốn "Tâm hồn cao đẹp", tự truyện của An Kim Bằng, tự truyện của Lưu Lệ Quyên)
Read more…

CEO Facebook được nuôi dạy thế nào?

Saturday, January 07, 2012 |
CEO Facebook được nuôi dạy thế nào?
Mark Zuckerberg sinh năm 1984, là một trong hai tỷ phú trẻ nhất nước Mỹ và đang sở hữu khối tài sản có giá trị 13,5 tỷ USD. Năm 2010, Giám đốc điều hành (CEO) của Facebook đã được tạp chí Time (Mỹ) bình chọn là “Nhân vật của năm 2010”.
Sớm tiếp xúc với máy tính
Cha của Mark Zuckerberg, một nha sĩ nói rằng, cậu bé được tiếp xúc với máy tính từ rất sớm vì hay đến văn phòng của cha. Điều đó đã khơi dậy sự đam mê của cậu bé với công nghệ. Ông cho rằng, các bậc cha mẹ cần ủng hộ thế mạnh và đam mê của trẻ với sự cân bằng giữa "học và chơi".
Ông Zuckerberg nói rằng ông đã trang bị máy tính cho văn phòng làm việc của mình từ năm 1985, trong khi đó con trai ông, CEO của Facebook sinh năm 1984 và lớn lên trong ngôi nhà, nơi ông đặt phòng nha ở Dobbs Ferry, một ngôi làng trong thị trấn Greenburgh, thành phố New York.

"Những đồ chơi cho Mark cũng thuộc dạng công nghệ cao, gồm chiếc Atari 800 đi kèm với một chiếc đĩa dành cho lập trình. Tôi nghĩ rằng Mark có thể quan tâm nên đã truyền đạt kiến thức ấy cho nó, từ đó Mark cất cánh. Mark có một cuốn sách về lập trình, nhưng khả năng lập trình thì phần lớn là do tự học", cha của Giám đốc điều hành Facebook nói.
CEO Facebook được nuôi dạy thế nào?, Giáo dục - du học,
Gia đình của Mark Zuckerberg.
Không áp đặt con cái
Khi ông kể chuyện dạy con trong một chương trình phát thanh trực tiếp, rất nhiều bậc cha mẹ đã gọi điện đến xin lời khuyên của ông về cách nuôi dạy con.
Ông Zuckerberg chia sẻ: Có lẽ điều mà vợ chồng tôi đều tin tưởng là thay vì áp đặt con cái hoặc chỉ đạo cuộc sống con cái theo một hướng nhất định nào đó, hãy nhận ra thế mạnh của chúng và ủng hộ thế mạnh đó, cũng như hỗ trợ những gì mà đứa trẻ đam mê.
Ông cũng không ủng hộ roi vọt nhưng các bậc cha mẹ cần truyền đạt những điều gì mà họ không thích từ sớm để đứa trẻ có thể hiểu được cảm xúc của họ, điều gì nên làm và không nên làm.
Zuckerberg nói rằng ông không ủng hộ cách dạy con kiểu "mẹ Hổ" trong cuốn sách bán chạy gần đây (Battle Hymn of the Tiger Mother), trong đó có khuyên thúc đẩy trẻ tới thành công bằng cách hạn chế các hoạt động ngoại khóa. Ông cũng không muốn vẽ chân dung mình như một chuyên gia về nuôi dạy con nhưng ông cho biết: Tôi nghĩ rằng cực đoan dưới mọi hình thức trong nuôi dạy con cái đều không tốt. Trẻ con cần phải được nuôi dạy toàn diện, được học và được chơi.
Ông nói Mark là một học sinh giỏi với một năng khiếu bẩm sinh về toán và khoa học, là một cậu bé ưa sự yên tĩnh, không thích tự hào về thành tích của mình. Khi Mark được tạp chí Time bình chọn là Nhân vật của năm vào năm ngoái, anh đã nói với cha mình: đó là một năm trôi qua thật chậm.
"Tôi tự hào về thành tựu của Mark cũng như của tất cả những đứa con tôi. Em gái Randi của Mark là giám đốc tiếp thị cho Facebook, một em gái khác Donna đang học tiến sĩ ở Princeton, cô em út Arielle đang học đại học về khoa học máy tính.
Có cuộc gọi hỏi ông rằng vợ ông, Karen, một nhà tâm lý học, có đi làm trong khi nuôi dạy bốn đứa trẻ không, ông trả lời: Vợ tôi là một siêu nhân. Cô ấy đảm đương được việc ở công sở và ở nhà. Chúng tôi có một thế mạnh là văn phòng làm việc ngay tại nhà mình, do vậy vừa có thể làm việc, vừa trông nom con cái.
Zuckerberg nói rằng ông cũng dùng Facebook để quảng bá cho công việc của mình và vẫn chăm sóc răng cho Mark đều đặn.
CEO Facebook được nuôi dạy thế nào?, Giáo dục - du học,
Mark lúc 5 tuổi, được cha cậu miêu tả là có ý chí rất mạnh.
Những cột mốc đáng nhớ đời học sinh
Năm 12 tuổi, Mark đã sử dụng Atari BASIC để tạo ra một chương trình nhắn tin gọi là "Zucknet." Cha anh sử dụng phần mềm này ở phòng nha để người tiếp tân có thể báo cho ông bệnh nhân tiếp theo mà không phải hét to lên. Cả gia đình đã dùng Zucknet để nói chuyện với nhau trong nhà. Cùng với bạn mình, Mark cũng tạo ra một trò chơi máy tính chỉ để giải trí.

Để nuôi dưỡng niềm đam mê công nghệ của con, cha của Mark đã thuê một gia sư máy tính tên là David Newman mỗi tuần đến kèm cặp Mark một lần. Newman sau đó đã nói với các phóng viên rằng, thật khó mà đi trước được thần đồng này, vì ngay sau đó, Mark cũng sắp tốt nghiệp trường Mercy College ở gần đó.
Mark Zuckerberg sau đó học ở học viện Phillips Exeter Academy. Tại đây, anh biểu lộ tài năng về bóng đá, giỏi về văn học cổ điển. Tuy nhiên, Mark vẫn say mê máy tính nhất và tiếp tục phát triển nhiều chương trình mới. Hồi còn học trung học, Mark đã tạo ra một phiên bản về phần mềm âm nhạc Pandora mà anh gọi là Synapse. Một vài công ty trong đó có AOL và Microsoft đã đòi mua và thuê anh cùng các bạn vào làm nhưng Mark đã từ chối.
Sau khi tốt nghiệp Exeter vào năm 2002, Mark Zuckerberg vào ĐH Harvard. Ngay từ năm thứ hai, anh đã xây dựng một chương trình có tên CourseMatch, giúp cho các sinh viên chọn lớp học của mình dựa trên những lựa chọn khác của người sử dụng. Anh cũng sáng tạo ra Facemash cho phép so sánh hai sinh viên trong cùng một khuôn viên và người dùng có thể bầu chọn ai là người hấp dẫn nhất. Chương trình này rất nổi tiếng nhưng sau đó đã bị nhà trường đóng cửa vì bị coi là không phù hợp.
Nhờ thành công của những dự án trước, Mark đồng ý giúp ba sinh viên Divya Narendra, Cameron và Tyler Winklevoss thực hiện một mạng xã hội mà họ gọi là Harvard Connection (kết nối sinh viên Harvard). Trang mạng này được tạo ra để dành cho các tầng lớp trên của Harvard có thể kết bạn, hẹn hò. Tuy nhiên, Mark đã ra khỏi nhóm này sau một thời gian để cùng với ba người bạn của mình Dustin Moskovitz, Chris Hughes and Eduardo Saverin tạo ra một mạng xã hội của riêng mình.
Trang mạng xã hội này cho phép người sử dụng tạo ra hồ sơ riêng của họ, tải ảnh lên và giao tiếp với người khác và được đặt tên là Facebook, từ một phòng ký túc xá của ĐH Harvardvào tháng 6/2004. Cuối năm thứ hai, Mark Zuckerberg đã bỏ học Harvard và dành toàn bộ thời gian phát triển Facebook. Chỉ đến cuối năm 2004, đã có 1 triệu người sử dụng Facebook.
Vào ngày 24/12/2011, số liệu thông báo trên Facebook cho thấy, chỉ sau 7 năm thành lập (2004), Facebook đã có gần 800 triệu thành viên trên toàn cầu. Trong năm 2011, mạng xã hội này đạt mức doanh thu 4,3 tỷ USD, cao hơn hai lần so với năm ngoái. Tại Việt Nam, Facebook có hơn 3,6 triệu thành viên.
Theo Hương Giang (Vietnamnet)
Read more…

Tác giả “bài văn lạ” lọt top 10 gương mặt trẻ tiêu biểu Thủ đô

Tuesday, December 27, 2011 |
Ngày 26/12, Thành đoàn Hà Nội công bố danh sách 10 gương mặt trẻ xuất sắc tiêu biểu của thủ đô năm 2011. Học sinh Nguyễn Trung Hiếu, lớp 11 chuyên Lý Trường THPT chuyên Hà Nội - Amsterdam, tác giả bài văn lạ đã vinh dự nằm trong top này.


10 gương mặt trẻ xuất sắc đại diện cho nhiều lĩnh vực đời sống hiện nay từ học sinh đến giảng viên, vận động viên, Bí thư đoàn, công an, du học sinh... Lễ tuyên dương sẽ được tổ chức vào 20h ngày 30/12/2011 tại Quảng trường Lăng Chủ tịch Hồ Chí Minh.
Cụ thể, Nguyễn Trung Hiếu, sinh năm 1995, học sinh lớp 11 chuyên Lý, Trường THPT chuyên Hà Nội - Amsterdam, có hoàn cảnh gia đình rất khó khăn nhưng Hiếu luôn là  HS học giỏi toàn diện. Vừa qua, Hiếu có bài văn làm lay động lòng người. Bài văn là một thông điệp sống, gạt bỏ, đẩy lùi sự ích kỷ, nhân lên tình thương yêu, vị tha và trách nhiệm, có tác dụng thức tỉnh nhiều bạn trẻ chưa nhận diện đúng giá trị của đồng tiền đối với cuộc sống.

Học sinh Nguyễn Trung Hiếu.
Phạm Hoàng Hiệp, sinh năm 1982, Phó Giáo sư - Cán bộ giảng dạy bộ môn Lý thuyết Hàm, khoa Toán - Tin - ĐH Sư phạm Hà Nội, là người trẻ nhất vừa được công nhận chức danh PGS (khi mới 29 tuổi) trong số 374 người được phong năm 2011.

Phạm Văn Quân, sinh năm 1979, Tiến sĩ - Giảng viên Trường ĐH Kiến trúc Hà Nội, tốt nghiệp ĐH Khoa học Tự nhiên ngành Khoa học môi trường và Học viện kỹ thuật Quân sự ngành Công nghệ thông tin.

Đỗ Thị Ngân Thương, sinh năm 1989, vận động viên thể dục dụng cụ, trung tâm huấn luyện Thể thao Quốc gia. Tại SEA Games 26, Thương đã giành về cho đoàn 2 huy chương vàng, 1 huy chương bạc.

Ngô Văn Duyên, sinh năm 1979, Bí thư Đoàn xã Phú Cát, huyện Quốc Oai, thành lập công ty Cổ phần sản xuất và Thương mại Phú Thịnh sản xuất nước tinh khiết mang thương hiệu Vihatifine và tạo việc làm thường xuyên cho 30 - 35 lao động.

Trần Thanh Hưng, sinh năm 1980, Thượng úy, đoàn viên chi đoàn PC49 - Công an Thành phố Hà Nội, đạt được nhiều thành tích trong điều tra về các lĩnh vực như lĩnh vực vận chuyển, tái chế và xử lý chất thải nguy hại, lĩnh vực quản lý và xử lý rác thải sinh hoạt…

Đào Thị Thủy Vân, sinh năm 1990, Lớp Chương trình tiên tiến - Kinh tế đối ngoại Khóa 47 - ĐH Ngoại thương, đã tham gia thành lập dự án và xin tài trợ với số tiền 805 triệu đồng cho nhiều dự án tình nguyện xã hội đóng góp cho sự nghiệp xóa đói giảm nghèo, vì cuộc sống tốt đẹp của cộng đồng và cho phong trào đoàn của Đoàn trường.

Nguyễn Vũ Thu Hiền, học sinh Lớp 4C Tiểu học Nghĩa Tân, Quận Cầu Giấy, Là Ủy viên BCH Liên đội, Chi đội trưởng Chi đội 4C, tích cực tham gia hoạt động của Liên đội trường Tiểu học Nghĩa Tân, Q. Cầu Giấy, Đạt huy chương đồng giải Singapore mở rộng môn cờ vua ( thi tại Singapore), huy chương bạc giải vô địch cờ vua trẻ Đông Nam Á (thi tại Indonesia), đạt huy chương đồng giải trẻ Toàn quốc.

Trịnh Công Thanh, Chủ tịch Hội Tình nguyện Khuyết tật Hà Nội, anh đã vinh dự nhận Giải thưởng chắp cánh nhân tài 2007 do báo Dân trí và Hội khuyến học Việt Nam trao tặng...
Lưu Hồng Quang, du học tại Australian International Conservatorium of Music (Học viện Âm nhạc quốc tế Úc - AICM). Giải nhất Cuộc thi Piano Chopin tại Sydney (Australia) - 7/2009; Giải Ba Cuộc thi Piano Quốc tế lần 1 tại Hà Nội (Việt Nam) - 9/2010; Giải Nhất cuộc thi Piano Lev Vlassenko toàn châu Úc dành cho lứa tuổi 16-30 diễn ra vào tháng 8/2011.
Hồng Hạnh-dantri.com.vn
Read more…

“Chàng mọt sách” lập “hattrick thủ khoa”

Saturday, December 24, 2011 |
Không chỉ đỗ thủ khoa tốt nghiệp THPT, cậu học trò Lê Minh Khiết (SN 1993, lớp phó học tập lớp 12 chuyên Toán, trường THPT Chuyên Lê Khiết, TP Quảng Ngãi) đã đỗ thủ khoa ĐH Ngoại thương cơ sở TPHCM với 28,5 điểm và đỗ thủ khoa ĐH Y dược TPHCM với 29,5 điểm.



Lê Minh Khiết lập nên cú đúp 3 lần thủ khoa liên tiếp. (Ảnh: Nhân vật cung cấp)
Sinh ra là lớn lên trên mảnh đất xã Nghĩa Thuận, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi giàu truyền thống ham học, Khiết là con út trong gia đình 5 anh em, tất cả anh chị đều học đại học và tự lập. Chính từ truyền thống của gia đình hiếu học, "anh chàng thư sinh" đã chứng tỏ khả năng học tập vượt bật so với anh chị của mình. Mùa thi năm nay, sau khi đỗ thủ khoa kỳ thi tốt nghiệp THPT với 56 điểm, Khiết "rinh" thêm 2 “ngôi” thủ khoa nữa: cậu bạn đỗ thủ khoa Trường ĐH Ngoại thương cơ sở TPHCM với 28,5 điểm tròn (môn Toán 9 điểm, Lý 9,5 điểm và Hóa 9,75 điểm). Tối hôm 1/8, Khiết tiếp tục "săn bàn" thủ khoa Trường ĐH Y dược TPHCM với số điểm 29,25 (làm tròn thành 29,5 điểm) trong đó hai môn Toán và Sinh đều được 10 điểm, môn Hóa đượ 9,25 điểm.
Ngoài ra, Lê Minh Khiết còn đạt nhiều thành tích khác: trong suốt 12 năm liền, Khiết đều là học sinh giỏi. Năm lớp 11, em đoạt giải ba khu vực miền Trung học sinh giỏi toán trên máy tính cầm tay. Năm lớp 12, em giành giải nhất học sinh giỏi cấp tỉnh về giải toán trên máy tính cầm tay.
Lê Minh Khiết đỗ thủ khoa cả 2 Trường ĐH Ngoại thương cơ sở TPHCM và Trường ĐH Y dược TPHCM. Trong ảnh: Tranh thủ thời gian rảnh, Khiết tìm kiếm bài tập trên mạng để tham khảo.
Thủ khoa “nghiện” làm bài tập
Khi hay tin em Lê Minh Khiết đậu thủ khoa trường ĐH Y dược TPHCM, các nhà báo “tập kích” đến nhà chàng thủ khoa để trò chuyện và chia vui cùng gia đình.
 
Nếu như mọi người học đêm học ngày để đi thi đại học thì việc học với Lê Minh Khiết có thể nói là khá nhẹ nhàng. Khiết học không nhồi nhét, cũng không đi học thêm mà học ở lớp và tự học là chính. Khiết nói: “Khả năng tập trung của em rất kém, có học thế nào cũng không thể vào nếu lúc đó không thích học. Nên em chỉ học lúc em có hứng thú, tiếp thu rất nhanh và hiệu quả”.
Ngoài việc học ở sách giáo khoa, luyện sách nâng cao, Khiết rất thích lên mạng mày mò các các kiến thức và tự làm đề thi. “Cách học này giống như mình đang được chơi vậy. Nó vừa cho mình cảm giác thích thú không sợ học mà còn làm mình say mê không ngừng tìm hiểu vì kiến thức rộng vô biên”.
Không ép mình phải học quá nhiều, quanh năm Khiết vẫn duy trì sở thích xem phim võ thuật và khoa học viễn tưởng. Chỉ đến trước ngày thi khoảng 2 tháng, cậu mới tạm thời gác đam mê này để tập trung cho bài vở. “Từ sau hôm thi tới giờ em lờ đờ vì… xem bù phim đấy!”, Khiết hóm hỉnh.
Chia sẻ với chúng tôi, anh trai Khiết  - anh Lê Minh Khôi (SN 1979, giáo viên dạy Lý trường THPT chuyên Lê Khiết) tâm sự: "Từ nhỏ đến giờ, tôi thường xuyên theo dõi từng bước đi, sự nỗ lực học hành của em Khiết. Điều đặc biệt nhất ở em Khiết là mỗi khi tranh luận, đôi mắt và khuôn mặt em rất sáng, quyết tìm lời giải và tranh luận tới cùng".
Với khả năng tranh luận về kiến thức học tập, Khiết thường hay suy ngẫm những bài toán khó, hoặc đáp án không hợp lý, Khiết thường xuyên "làm phiền" thầy cô, mong tìm ra đáp án chính xác nhất. Nhờ đó, Khiết đã dần tích lũy kiến thức cho mình.
"Cháu Khiết rất ít nói và hay trầm tư, nhưng khi cháu làm bài tập thì như người nghiện vậy", ông Lê Kỳ (SN 1951) - bố em Khiết cho biết thêm.
Trong khi đó, nhiều giáo viên và bạn bè của Khiết “bật mí” là anh chàng thủ khoa không khi nào chịu đầu hàng bài tập khó.
"Nhiều lúc, em cứ hỏi mãi thầy cô về bài tập nào chưa hiểu, chỉ mong tìm ra đáp án hợp lý nhất, đôi khi thầy cô khó chịu và mắng em, thấy em buồn và quyết tâm tìm lời giải, thầy cô lại ân cần hướng dẫn, phân tích cặn kẽ hơn. Hôm nào em chưa giải được bài tập, em lại ngủ không được và cứ nghĩ hoài về cách giải", Khiết tâm sự.
Có mặt tại nhà Khiết vào sáng ngày 2/8, ông Phan Thất - giáo viên dạy môn Văn trường THPT số 2 Tư Nghĩa, là chú dượng của Khiết tiết lộ thêm thông tin về cậu học trò chuyên Toán nhưng đạt 9 điểm môn Văn trong kỳ thi tốt nghiệp THPT, ông nói: "Ngoài việc học giỏi các môn tự nhiên, Khiết còn rất hăng say với môn Văn. Cháu Khiết thường hỏi tôi những bài văn hay và rồi hai dượng cháu cùng tranh luận, phân tích từng tình tiết cụ thể. Thấy cháu rất tập trung, đưa ra những câu hỏi hóc búa, tôi phải tham khảo đồng nghiệp và trả lời cháu. Nhiều hôm tôi chưa giải thích cho cháu trong ngày, cháu cứ gặng hỏi tôi về đáp án mặc dù trời đã về khuya. Tôi chưa gặp đứa nào ham học như nó".
Bí là hỏi cho bằng được, nếu không tìm được lời giải là trằn trọc thâu đêm..., đó là nỗi niềm của chàng "thư sinh" ốm yếu, gầy gộc và mang đôi kính cận cực nặng.
 
Niềm vui của cha mẹ khi Lê Minh Khiết (giữa) đỗ thủ khoa cả 2 trường đại học.
Mơ ước đi du học ngành Y
Trong gia đình thuần nông, ông Lê Kỳ luôn tự hào khi tất cả các con mình đều học đại học. Đó là niềm hạnh phúc nhất của bậc làm cha như ông Lê Kỳ.
Ngoài thành tích 3 lần đạt thủ khoa của Khiết, chúng tôi tò mò về tấm giấy chứng nhận học bổng Nguyễn Văn Đạo của Trường ĐH FPT, với học bổng toàn phần trị giá 9.900 đôla và kèm theo khóa học tiếng Anh dự bị. Ông Lê Kỳ bộc bạch: "Trước khi đưa cháu đi thi, gia đình nhận được lời đề nghị cấp học bổng do ĐH FPT tặng, đó chính là niềm tin bước vào ngưỡng cửa đại học rất chắc chắn. Để tạo tâm lý thoải mái cho cháu Khiết, gia đình đã đặt cọc 200 đôla cho Trường ĐH FPT giữ học bổng, nhờ đó cháu dự thi với tâm lý thoải mái, không bị áp lực".
Với kết quả đỗ thủ khoa 2 trường ĐH, gia đình và em Lê Minh Khiết đã thống nhất chọn Trường ĐH Y dược TPHCM. Chúng tôi hỏi thêm về 200 đôla, ông Kỳ cho biết: "Số tiền cược đó sẽ không hoàn lại". Qua đó càng thấy được sự quan tâm của gia đình dành cho cậu con trai út và quả thật Khiết đã không phụ lòng trông đợi của gia đình.
Bà nội Khiết năm nay 81 tuổi rất hãnh diện về đứa cháu chăm ngoan, học giỏi.
Được biết, trong gia đình, Khiết may mắn hơn anh chị khi được sự đùm bọc và hỗ trợ khá chu đáo từ gia đình. Bố mẹ em làm nông nghiệp với 3,5 sào ruộng, 5.000m2 diện tích trồng mì, 1 ha rừng trồng keo và quán tạp hóa đơn sơ.
"Dù có cực nhọc như thế nào đi chăng nữa, chúng tôi chỉ mong muốn cháu học thật tốt, đó là sự báo hiếu lớn nhất mà chúng tôi mong muốn", người cha tóc đã điểm bạc động viên em Khiết và các con.
Chia tay chúng tôi, Khiết tâm sự với điều ước: "Em sẽ cố gắng học tốt tiếng Anh, để hy vọng nuôi ước mơ đi du học ở nước ngoài về ngành y".
Chúc anh chàng "mọt sách” đạt nhiều thành tích trong tương lai.
Hồng Long - Hoài Nam-Dantri.com.vn
Read more…

Giáo sư trẻ nhất Việt Nam: Tôi còn phải cố gắng nhiều hơn nữa!

Saturday, December 24, 2011 |
Tân Giáo sư Nguyễn Quang Diệu (37 tuổi) là người trẻ nhất trong số 34 nhà giáo trở thành Giáo sư từ năm 2011. Điều đặc biệt nhất, năm 2007, anh cũng là Phó giáo sư trẻ nhất trong đợt phong hàm.
 >>  Trò chuyện với Phó giáo sư trẻ nhất Việt Nam năm 2011

Hiện nay Tân Giáo sư Nguyễn Quang Diệu là Phó chủ nhiệm bộ môn Lý thuyết hàm, khoa Toán - Tin, trường ĐH Sư phạm Hà Nội. Do đang công tác ở viện nghiên cứu Max-Planck, CHLB Đức nên anh không kịp về dự lễ công nhận chức danh GS, PGS năm 2011 tổ chức vào ngày 12/11 tới tại Văn Miếu - Quốc Tử Giám (Hà Nội). Dân trí đã có cuộc trò chuyện với anh.

GS trẻ nhất Việt Nam năm 2011 Nguyễn Quang Diệu.
Được biết, anh là một trong hai phó giáo sư trẻ nhất năm 2007, năm nay, anh lại được phong là giáo sư trẻ nhất. Vậy khi trở thành GS trẻ nhất Việt Nam anh có bất ngờ không?
Tôi không khỏi bất ngờ và sung sướng khi biết được tin trên. Tôi chỉ biết tự nhủ mình phải thật cố gắng nhiều hơn nữa trong giảng dạy và nghiên cứu khoa học để luôn xứng đáng với học hàm này.
Để thành công trên con đường làm toán nhiều người nổi tiếng đã chia sẻ đó là duyên phận. Với anh thế nào?
Tôi sinh ra trong gia đình có truyền thống làm nghiên cứu khoa học (bố là GS. Toán của trường ĐH Sư phạm Hà Nội), ngay từ nhỏ tôi đã yêu thích ngành toán.
Tuy nhiên tôi chỉ thực sự bắt tay vào nghiên cứu toán học cao cấp vào những năm cuối khi tôi học ở khoa Toán - Cơ - Tin học trường ĐH Tổng hợp Hà Nội (nay là ĐHKHTN, ĐHQG Hà Nội). Sau đó tôi có may mắn sang Pháp làm luận án Tiến sĩ dưới sự đồng hướng dẫn của GS. Đỗ Đức Thái (ĐHSPHN) và GS. Pascal Thomas (ĐHTH Toulouse 3). Tôi nói đó là một cơ may vì vào thời điểm đó (năm 1997) việc xin học bổng đi nước ngoài trong cả 3 năm là không dễ.
Anh có thể bật mí chút về con đường nghiên cứu khoa học của mình?
Tôi bắt đầu làm luận án TS toán học tại trường Đại học Toulouse 3 (cộng hòa Pháp). Vào tháng 6 năm 2000, tôi bảo vệ thành công luận án TS chuyên ngành giải tích phức về đề tài “Bao lồi đa thức địa phương của hợp thành các đồ thị hoàn toàn thực” tại Đại học Toulouse 3. Tháng 8/2001, tôi trở về Việt Nam và nhận công tác tại khoa Toán - Tin, trường Đại học Sư phạm Hà Nội. Từ tháng 3 đến tháng 9 năm 2003, tôi được mời làm thực tập sinh sau tiến sỹ tại trường ĐH Sundsvall, Thụy Điển. Tại đây, tôi đã chuyển sang nghiên cứu lý thuyết đa thế vị phức.
Vào tháng 11/2006, bằng các công trình trong hướng nghiên cứu này, tôi đã bảo vệ luận án Habilitation Diriger des Recherches tại Đại Học Toulouse 3. Sau đó, tôi đã được bổ nhiệm làm PGS. của Trường ĐH Sư phạm Hà Nội vào cuối năm 2007. Từ tháng 9/2007 đến tháng 8/2009, tôi được mời đi làm cộng tác viên khoa học tại trường ĐH Quốc gia Seoul và ĐH Quốc gia Chonnam (Hàn Quốc). Tại các trung tâm này, tôi đã chuyển sang nghiên cứu lý thuyết toán tử và giải phương trình d ngang với đánh giá.

GS Nguyễn Quang Diệu cùng vợ và con.
Các sản phẩm nghiên cứu của anh hiện được đánh giá thế nào?
Bắt đầu từ công trình của Halmos và Brown vào năm 1965 về toán tử Toeplitz trên không gian Bergman các hàm chỉnh hình trên đĩa đơn vị, những vấn đề về toán tử Toeplitz và toán tử hợp thành giữa các không gian hàm chỉnh hình đã được nhiều nhà toán học trên thế giới, đặc biệt là ở Nhật Bản, Hàn Quốc hay Mỹ nghiên cứu. Tuy nhiên lý thuyết toán tử giữa các không gian hàm còn rất mới mẻ đối với toán học trong nước. Trong thời gian làm thực tập sinh tại Hàn Quốc, tôi đã có cơ hội tiếp cận với hương nghiên cứu mới này và đã hoàn thoàn một số công trình chẳng hạn như về cấu trúc của toán tử Toeplitz trên miền tùy ý trong mặt phẳng hay là tính các giá trị riêng của toán tử hợp thành có trọng trên không gian Bloch suy rộng. Bên cạnh đó, tôi cũng tiếp tục phát triển các hướng nghiên cứu truyền thống của bộ môn như lý thuyết đa thế vị và giải tích phức nhiều biến. Tính sáng tạo trong những công trình của mình là ở chỗ tôi luôn cố gắng vận dụng những kiến thức cổ điển đã biết vào việc nghiên cứu, giải quyết những bài toán thời sự.
Các công trình khoa học này đã được dùng để hướng dẫn nhiều học viên thạc sĩ. Đồng thời một số bài toán mở trong những hướng nghiên cứu kể trên đã được tôi đề xuất cho 2 nghiên cứu sinh của mình.
Các công trình nghiên cứu của tôi hiện nay đang ở mức tiếp cận mặt bằng chung của toán học hiện đại. Trong thời gian tới, cùng với các cộng sự trong bộ môn, tôi sẽ cố gắng giải quyết triệt để một số bài toán mở của lý thuyết toán tử và phương trình Monge-Ampere.
Nhờ vào các công trình nghiên cứu khoa học của mình mà tôi đã được mời đọc báo cáo tại một số hội thảo và được mời đi cộng tác tại một số trường đại học hay viện nghiên cứu chẳng hạn ĐH Phúc Đán (Trung Quốc) 11/2009, ĐH Niigata (Nhật Bản) (6/2009 và 1/2011), ĐH Toulouse (CH Pháp) (5/2011), Viện Max Planck (CHLB Đức) (11/2011)”.
Là nhà khoa học trẻ, anh suy nghĩ thế nào về nền giáo dục Việt Nam hiện nay? Đặc biệt với ngành Toán học?
Chúng ta đều biết hiện nay giáo dục Việt Nam đang gặp phải nhiều bài toán nan giải. Riêng với Toán học tôi thấy gần đây chính phủ đã có những đầu tư đáng kể chẳng hạn như thành lập Viện Toán học cao cấp, tài trợ cho quĩ nghiên cứu cơ bản quốc gia (NAFOSTED)… Những động thái này đã và đang khích lệ những bạn trẻ như tôi nghiên cứu khoa học
Anh có lời khuyên gì với giới trẻ hiện nay?
Biết cảm nhận được “sở trường” của bản thân là gì và đầu tư hết mình vào đó. Chắc chắn có ngày sẽ thành công.
Xin trân trọng cảm ơn anh!

Tân Giáo sư Nguyễn Quang Diệu sinh ngày 17/7/1974, hiện công tác tại Khoa Toán-Tin, trường Đại học Sư phạm Hà Nội.
Anh đã xuất bản 35 bài báo khoa học. Trong số đó có 4 bài báo đăng ở các tạp chí quốc gia và 30 bài đăng ở các tạp chí quốc tế nằm trong danh mục SCI và SCIE.
Những bài toán mà anh nghiên cứu thuộc nhiều lĩnh vực khác nhau của giải tích phức nhiều biến và lý thuyết đa thế vị như: Bao lồi đa thức, toán tử Monge-Ampere, phương trình d ngang với đánh giá, toán tử giữa các không gian hàm. Đây là những hướng nghiên đang thu hút sự quan tâm của nhiều nhà toán học quốc tế.
Dưới đây là 5 công trình tiêu biểu được anh viết trong những năm gần đây:
Jensen measures and unbounded B-regular domains , Annales Inst. Fourier 2008; Toeplitz operators on bounded domain in C, Proceedings of American Math. Soc. 2011; d-bar equations with Donnely-Feferfemann estimates, Osaka Journal of Math., 2009; Local polynomial convexity of graphs, Michigan Math. Journal, 2009; Peron-Bremermann envelopes on bounded domains, International Journal of Math., 2007.
Đây là các công trình được xuất bản tại các tạp chí có uy tín ở Pháp, Mỹ và Nhật Bản.

Hồng Hạnh (thực hiện)-dantri.com.vn
Read more…

Đọc bài văn lạ của cậu học trò nghèo trường Ams

Monday, November 07, 2011 |
Trước đề văn nghị luận Nêu quan điểm của anh (chị) về vai trò của đồng tiền trong cuộc sống”, em Nguyễn Trung Hiếu, HS lớp 11 chuyên lý, Trường THPT chuyên Hà Nội-Amsterdam đã lấy ngay câu chuyện thật đang phải trải qua của gia đình mình để nhìn nhận, phân tích vai trò của đồng tiền.
Read more…

Bái phục ông, GS Hoàng Tuỵ!

Saturday, September 24, 2011 |
Đã có không biết bao nhiêu tên gọi yêu mến, thân thiết và đáng kính nhất mà học trò, đồng nghiệp, bạn bè trong nước và trên thế giới dành cho ông “Người cha của tối ưu toàn cục”, “Người đứng đầu trường phái tối ưu Hà Nội:”...
 
Nghe những người trong giới nghiên cứu Toán học thường nhắc tới ông - GS. Hoàng Tụy - như một thần tượng, một tấm gương sáng về lòng ham mê nghiên cứu khoa học, về tinh thần tự học, tự nghiên cứu và làm việc nghiêm túc,... tôi rất khâm phục và có chút tò mò, muốn gặp vị giáo sư danh tiếng này. Thế rồi tôi đã được gặp ông. Ông thân mật chuyện trò và kể cho tôi nghe về cuộc đời mình.
Read more…

10 công ty lớn của những ông chủ bỏ học

Tuesday, August 09, 2011 |

Có lẽ mọi người đều băn khoăn tự hỏi không biết trước đây CEO của những công ty thành công nhất được đào tạo tại trường lớp nào. Thực tế thì một số CEO chưa bao giờ tốt nghiệp đại học, và thậm chí một số CEO còn chưa bao giờ nghĩ đến chuyện học đại học.


Hoạt động trong các ngành từ máy tính đến du lịch,10 CEO sau đây đã đưa công ty của họ lên đỉnh vinh quang mà không cần đến tấm bằng đại học, và họ chính là những người thách thức quan điểm cho rằng con đường duy nhất để đến với thành công là phải đi qua cánh cửa đại học.
Read more…

Thủ khoa với 9 điểm môn Sử chia sẻ bí quyết học giỏi Sử

Saturday, August 06, 2011 |

Nhờ câu nói của thầy giáo mà từ chỗ không yêu môn Sử chuyển sang đam mê và học giỏi môn học này. Giành giải nhất kỳ thi HSG quốc gia môn Sử, mới đây Trần Thị Bích Hường là thủ khoa khối C ĐHKHXH&NV-ĐHQGHN với 25,5 điểm trong đó môn Sử được 9 điểm.
Như vậy, trong kỳ thi ĐH năm 2011, Trần Thị Bích Hường là một trong những thí sinh có điểm Sử cao nhất nước. Chuyện trò với chúng tôi, cô thủ khoa vốn là cựu học sinh Trường chuyên Thái Nguyên (TP Thái Nguyên) cũng có những chia sẻ rất thật quanh việc học môn Sử hiện nay.


Tình yêu với môn Lịch sử đã giúp cô bạn Trần Thị Bích Hường (bên trái) giành được nhiều thành tích trong môn học này.

Read more…

Gặp cậu bạn “có duyên” với các giải thưởng môn Sinh học

Tuesday, August 02, 2011 |
 Gắn bó với môn Sinh học, Nguyễn Trung Kiên, lớp 12 Sinh, trường THPT Chuyên ĐH Sư phạm Hà Nội đã gặt hái được nhiều giải thưởng trong các cuộc thi học sinh giỏi môn Sinh. Mới đây, cậu bạn đã giành huy chương đồng Olympic Sinh học quốc tế diễn ra tại Đài Loan.
Nguyễn Trung Kiên (ngoài cùng bên trái) cùng các thành viên đoàn Việt Nam tại lễ trao giải Olympic Sinh học quốc tế năm 2011 tại Đài Loan. 
Read more…

Bùi Thùy Anh: “Tớ không có giới hạn về thời gian học môn Sinh”

Wednesday, August 11, 2010 |
Đó là một trong những bí quyết giúp cô bạn Bùi Thùy Anh, lớp 12 Sinh, Trường THPT chuyên Hà Nội -Amsterdam "rinh" huy chương Bạc tại kỳ thi Olympic Sinh học quốc tế diễn ra tại Hàn Quốc tháng 7 vừa qua.
 >>  Việt Nam giành 3 huy chương tại Olympic Sinh học quốc tế
Với huy chương bạc này, Thùy Anh được đặc cách vào dại học, dự định của cô bạn là vào ĐH Y Hà Nội.

Sinh năm 1992, xinh xắn, cá tính, không thiếu vẻ nhí nhảnh, đáng yêu của tuổi 9X là ấn tượng đầu tiên của mọi người về cô bạn chuyên Sinh này.

Cô bạn 9X với nụ cười thường trực trên môi. (Ảnh Linh Anh)

Mẹ Thùy Anh là giáo viên Trường tiểu học Thanh Liệt. Từ nhỏ, Thùy Anh được mẹ hướng dẫn, kèm cặp nhiều. Cộng thêm khả năng tự học tốt, vì vậy, Thuỳ Anh học rất giỏi, không chỉ là môn Sinh mà cô bạn còn học tốt cả Toán. Điểm phẩy 2 môn học này của Thùy Anh luôn trên 9,0.

Lên cấp 3, vì muốn theo nghiệp của bố (bố Thùy Anh là y sĩ của bệnh viện Y học Hàng Không - PV), Thuỳ Anh quyết định gắn bó với môn Sinh học.

Thùy Anh bật mí: “Sinh học là môn học tự nhiên nhưng không quá khô khan. Học Sinh có cách nhìn toàn diện về tự nhiên và hơn nữa là cuộc sống. Sinh học là môn học cần thiết cho mỗi người ở nhiều nước trên thế giới”.

Phương pháp học tốt Sinh của Thùy Anh là “thích và đam mê nó. Tớ cố gắng thật nhiều để hiểu kĩ từng bài học. Sau đó hệ thống và khái quát toàn bộ kiến thức vào giấy và học theo nó”.

Với Thùy Anh “nếu một môn học đã trở thành sở thích thì có thể học và nghiên cứu nó mọi lúc. Tớ không có giới hạn về thời gian học môn Sinh”.

Chú trọng môn Sinh hơn nhưng không vì thế mà Thùy Anh xao nhãng các môn học khác. Một trong những bí quyết để học giỏi môn Sinh của cô bạn này là phải am hiểu các môn học khác.

“Không có Toán thì không có đầu óc tư duy trong học tập. Không có Lý thì không hiểu được nhiều cơ chế sinh lí. Không có Hóa thì không học được mảng rất lớn về Sinh học. Không có tiếng Anh và nhiều môn khác thì không có phương tiện để đọc tài liệu”, Thùy Anh chia sẻ.

Thùy Anh (thứ hai từ trái sang) tại lễ trao giải Olympic Sinh học quốc tế tại Changwon, Hàn Quốc. (Ảnh nhân vật cung cấp)

Trong kỳ thi Olympic quốc tế vừa qua, giống như các bạn trong đội tuyển, Thùy Anh đã phải nỗ lực không ngừng để có thể chuẩn bị kiến thức tốt nhất cho kỳ thi.

Thùy Anh cho biết: “Kiến thức cho kì thi Olympic quốc tế rất rộng và nhiều lĩnh vực khác nhau. Bọn tớ phải học 7 phân môn khác nhau. Rõ ràng trong thời gian ngắn không thể có đủ từng ấy kiến thức để thi đấu được. Chuẩn bị cần sự tích lũy lâu dài và không ngừng nghỉ. Vì vậy, tớ chỉ có cách cố gắng hết sức mà thôi”.

Ngoài yêu thích Sinh học, Thùy Anh cũng rất “mê” đọc sách, truyện và nghe nhạc Trịnh Công Sơn. Bởi với bạn, những bản nhạc có âm điệu nhẹ nhàng là cách giải trí hữu hiệu sau những giờ học căng thẳng.

Cùng ngắm qua thành tích của cô bạn Bùi Thùy Anh nhé:

-12 năm là học sinh giỏi
-Lớp 3:  Giải nhất học sinh giỏi huyện Thanh Trì, Hà Nội
-Lớp 5:  Giải nhất học sinh giỏi TP Hà Nội
-Lớp 9:  Giải nhì học sinh giỏi TP Hà Nội môn Sinh học
-Lớp 11: Giải nhì học sinh giỏi TP Hà Nội môn Sinh học
               Giải ba học sinh giỏi quốc gia môn Sinh học
                Được nhận Học bổng OdonVallet
-Lớp 12: Giải nhất học sinh giỏi TP Hà Nội môn Sinh học
               Giải nhất học sinh giỏi quốc gia môn Sinh học
                            Huy chương bạc Olympic quốc tế môn Sinh học năm 2010

Linh Anh-dantri.com.vn
Read more…

Việt Nam giành 3 huy chương tại Olympic Sinh học quốc tế

Sunday, July 18, 2010 |
Thông tin từ Bộ GD-ĐT cho biết, tại kỳ thi Olimpiad Sinh học lần thứ 21 tại Changwon, Hàn Quốc có 59 nước tham gia trực tiếp với 233 thí sinh. Kết quả đoàn Việt Nam có 3 học sinh giành huy chương.
Đoàn Olympic Sinh học Việt Nam.
Đó là các em, Bùi Thùy Anh, học sinh lớp 12 chuyên Sinh trường THPT Chuyên Hà Nội - Amsterdam, giành huy chương Bạc.
Cao Bảo Anh, học sinh lớp 12 chuyên Sinh Trường phổ thông năng khiếu, Đại học Quốc gia TPHCM, giành huy chương Bạc.
Vũ Thị Ngọc Oanh, học sinh lớp 12 chuyên Sinh, trường THPT Chuyên, trường đại học sư phạm Hà Nội, giành huy chương Đồng.
Dự kiến đoàn Olympic Sinh học Việt Nam sẽ về tới Hà Nội vào chiều ngày 21/7/2010.
Hồng Hạnh-dantri.com.vn
Read more…

GS. Nguyễn Lân Dũng: Mẹ tôi

Tuesday, February 10, 2009 |

Hình song thân của tác giả chụp năm 1938

Cũng như biết bao bà mẹ Việt Nam khác, mẹ tôi chỉ là một người phụ nữ nội trợ bình thường. Nhưng với tám anh chị em chúng tôi thì bà là một tấm gương rất lớn. Sinh ra trong một gia đình giàu có nhất nhì Bắc Bộ. Ông ngoại tôi đã ủng hộ tới một thùng vàng trong tuần lễ vàng ở Hà Nội năm 1945. Trong khi đó bố tôi chỉ là một ông giáo xuất thân từ một làng quê nghèo khó. Cuốn tiểu thuyết đầu tay Cậu bé nhà quê (1925) chính là một phần tuổi thơ của bố tôi. Sau khi lấy bố tôi mẹ tôi đã dứt bỏ hoàn toàn mọi quan hệ kinh tế với gia đình giàu có của mình để theo bố tôi vào dạy học ở Huế. Sau Cách mạng tháng Tám cả nhà ra Hà Nội, rồi lên đường tham gia kháng chiến.

Ngày ấy mọi người chỉ nghĩ tản cư ít lâu thôi cho nên gia đình tôi đã để lại tất cả đồ đạc tại Hà Nội, chỉ mang theo những đồ dùng và quần áo tối thiểu. Ngờ đâu khi đang ở Phú Thọ thì Pháp nhẩy dù xuống thành phố này. Từ hầm trú ẩn cả nhà chạy ra cánh đồng và đi thật nhanh xa thành phố. Khi Pháp rút đi chúng tôi quay về thì mọi đồ đạc đã bị kẻ gian lấy hết. Mỗi người chỉ còn một bộ quần áo trên người (!). Bố tôi khi đó làm Giáo đốc Giáo dục Liên khu X nhưng làm gì có lương, chỉ có mỗi tháng 53kg gạo. Bố tôi dành 20kg để đi kinh lý khắp liên khu trên một chiếc xe đạp (thời ấy Bố tôi đã được Bác Hồ tặng thưởng một bộ quần áo lụa và một thư khen ghi rằng là một Giám đốc có tài). Còn lại 33kg dành cho mẹ tôi để gánh vác cả một đàn con đang tuổi ăn học. Ai có thể ngờ rằng một phụ nữ xuất thân từ chốn nhung lụa nay theo chồng chuyển hết từ tỉnh này sang tỉnh khác với đầy khó khăn trong đời sống. Tôi còn nhớ có thời ở Yên Bái cả nhà phải hấp sắn lưu niên nạo ra (sắn to như bắp chân do người dân bỏ quên trên rừng) rồi chấm với muối ớt ăn qua ngày. Còn thời ở Phú Thọ mẹ tôi mua thóc rồi cùng với chị gái tôi xay giá, dần sàng để lấy lãi từ chỗ… cám. Rồi đến khi ở Thái Nguyên mẹ tôi và chị tôi tìm mua quần áo rét của những người tản cư từ Hà Nội ra và đi vào tận mép rừng đổi lấy gạo của các gia đình người Trại. Mẹ tôi kể chuyện: Họ thật thà lắm, cứ mời ăn cơm và bảo “Đừng lo thiếu cơm, nhà lúc nào cũng nấu thừa cơm cho…chó mèo (!). Mẹ tôi vừa kể vừa cười một cách rất lạc quan. Hòa Bình lập lại cả nhà về Hà Nội và ở nhờ nhà một người bạn của bố tôi tại phố Yết Kiêu. Mẹ tôi nhận bán đường cho Mậu dịch . Cả nhà xúm vào dán bao và cân đong từng cân một để bán theo tem phiếu cho dân chúng. Sau này bố tôi được phân 1 căn hộ 21m2 ở khu tập thể Kim Liên. Từ căn phong nhỏ bé ấy tám anh chị em tôi trưởng thành lên dần.

Còn nhớ Lân Việt khi còn học ở trường Y, một hôm đang đêm có người đến nhờ đi khám cấp cứu, trời rét và Việt ngại vì chỉ đang là sinh viên, nhưng mẹ tôi động viên: Con cố gắng cứu giúp người ta, dù sao con cũng hiểu biết hơn người ngoài ngành. Sau này khi trở thành Hiệu trưởng Đại học Y Hà Nội, Việt thường nói lời căn dặn ấy theo em trong suốt mỗi lần tiếp xúc với bệnh nhân.

Cả cuộc đời mẹ tôi là một chuỗi năm tháng hy sinh để chồng yên tâm công tác và để cả đàn con được trở thành những người có ích. Trong hoàn cảnh khó khăn đến vậy của hai cuộc kháng chiến gian khổ, không có sự hy sinh trong tinh thần lạc quan của mẹ tôi thì làm sao có được 7 người con có học vị Tiến sĩ, trong đó có 3 Giáo sư và 3 Phó giáo sư.

Thật đau đớn vì sau khi chị tôi bị mất đột ngột vì tai nạn giao thông vào năm 1992 (dù đang đi xe đạp sát lề đường!) , mẹ tôi bỗng nhiên suy sụp nhanh chóng. Không suy sụp sao được vì đó là người con gái duy nhất trong 8 người con, lại là người con gái xinh đẹp và hết mực hiếu thảo, hiền hậu. Mẹ tôi qua đời sau đó một năm , để lại muôn vàn đau thương cho bố tôi và tất cả gia đình chúng tôi.

Vẫn biết sinh-lão-bệnh-tử là quy luật của muôn đời nhưng chị tôi, mẹ tôi và rồi đến bố tôi mất đi khi chưa thấy được đàn con và cả đàn cháu nội ngoại đều thật sự trưởng thành như ngày hôm nay thì thật là điều đau xót biết bao. Bố mẹ tôi hiện yên nghỉ cạnh nhau tại nghĩa trang quê nhà, sau 59 năm chung sống hết sức hòa thuận với nhau và nuôi dạy cả một đàn con cháu nên người.

GS. Nguyễn Lân Dũng-http://vietsciences.free.fr/vietnam/vanchuong/truyen_ngan/metoi-nld.htm

Read more…

Lại một lúa chế thành công máy phát điện chạy biogas, còn các nhà khoa học của chúng ta đâu ?

Tuesday, December 23, 2008 |
Từng say mê nghề thợ máy, ông Bùi Minh Thế (Tiền Giang) khăn gói lên TPHCM học. Tò mò và kiên trì, ông làm được máy phát điện chạy bằng biogas có hiệu quả kinh tế cao.

Ông Bùi Minh Thế bên máy phát điện chạy bằng biogas. Ảnh: Kiến Giang

Ông Bùi Minh Thế, gọi thân mật là Bảy Thế, 55 tuổi, làm nghề nông ở ấp Long Thạnh, xã Long An (Châu Thành, Tiền Giang), người nhỏ nhắn, trình độ văn hóa mới lớp 5.

Từ niềm đam mê... ngẫu nhiên

Cách đây 4 năm, một lần ông chạy xe tải (đi chở hàng thuê) từ TP Hồ Chí Minh về Tiền Giang. “Quãng đường chẳng xa, vậy mà chiếc xe tải Hàn Quốc trọng lượng 750 kg “nốc” hết hơn 16 lít xăng” - Ông nói. Xót tiền vì xe người khác cùng loại đi đoạn đường trên chỉ tốn khoảng 7 lít xăng.

Vài ngày sau, ông quay lại TP Hồ Chí Minh gặp một chủ ga ra ô tô thì vỡ lẽ: Xe của ông ở xứ người sản xuất chạy gas, đem về Việt Nam cải tiến chạy xăng nên mới “uống” xăng như uống nước.

Ông Bảy Thế hì hục cả tháng trời tìm cách trị bệnh “tốn” của cái xe. Sau này, cùng đoạn đường Tiền Giang- TP Hồ Chí Minh, xe của ông chỉ mất 8 lít xăng.

Cuộc trò chuyện với ông chủ ga ra ô tô manh nha trong đầu ông Bảy Thế ý nghĩ: Nước ngoài người ta chế xe chạy gas, vậy máy phát điện chạy gas chắc cũng được? Ý tưởng ấy không ngừng thôi thúc ông.

Song nhà nghèo, cái khó bó cái khôn. Một năm sau, cuộc sống đỡ hơn, con cái đã học hành tới nơi tới chốn, có công việc ổn định, ông Bảy Thế gác lại chuyện xe cộ, chúi đầu vào các động cơ để hy vọng thỏa mãn niềm đam mê sáng tạo của mình.

Ông Bảy Thế lại khăn gói lên TP Hồ Chí Minh tìm mua một chiếc xe hơi Toyota loại 4 chỗ, phế thải, tháo ra lấy máy. Ông mua hơn trăm mét ống để dẫn khí biogas của một nhà hàng xóm nuôi heo về nhà làm thí nghiệm…

Ròng rã hơn 2 tháng trời mất ăn mất ngủ, đánh vật với cái máy cũ nát lì lợm. Cuối cùng thì cái máy này cũng chạy ngon lành bằng khí biogas, phát ra dòng điện thắp sáng cả chục cái bóng đèn trong sự thán phục của bà con chòm xóm.

Ông Bảy Thế tiếp tục bước cải tiến mới, chuyển đổi máy phát điện chạy diesel sang biogas. Ban đầu, ông mua một chiếc máy phát điện D8 còn mới tinh trị giá 1,7 triệu đồng về nghiên cứu, cải tiến.

Sau gần một tháng hì hục, ông thất bại. Ý tưởng máy phát điện sử dụng khí biogas không dứt ra được khiến ông tìm mua một máy phát điện chạy bằng diesel D15. Lần này ông thành công.

Máy D15 sau khi bỏ đi hệ thống kim phun, bơm cao áp cùng một số bộ phận khác, được lắp thêm hệ thống tiếp nhận nguyên liệu đã chạy ngon lành bằng biogas, công suất 5kw/h.

Đến máy phát điện Bảy Thế

Ngay lập tức, chiếc máy D15 được ông Tám Đấu, chủ một trại chăn nuôi lớn ở thị trấn Tân Hiệp, huyện Châu Thành mua với giá 12,5 triệu đồng. “Cái máy đó 3 năm rồi mà vẫn chạy rất tốt”- Ông Tám tâm sự.

Với máy 5kw/h, nhà có trại heo trên 100 con, nguồn khí biogas dồi dào, máy phát điện cung cấp điện cho đủ mọi việc: bơm nước tắm heo, vệ sinh chuồng trại, sử dụng luôn cho máy giặt, tủ lạnh, ti-vi, máy điều hòa...

“Có cái máy này quá sướng, tận dụng được chất thải, không gây ô nhiễm mà lại tiết kiệm được chi phí và không sợ mấy ông điện lực dọa cúp điện nữa” – Ông Tám phấn khích.

Chưa bằng lòng, ông Bảy Thế tiếp tục chuyển đổi máy phát điện từ chạy xăng sang biogas và cũng thành công. Hiện nay, tùy nhu cầu của khách hàng, ông Bảy Thế có thể chuyển đổi và cung ứng máy phát điện biogas có công suất 3kw/h đến 20kw/h với giá từ 4 – 28 triệu đồng.

Hộ nào có nhu cầu cải tiến thì mang máy tới, muốn mua cũng có máy phát điện biogas “Bảy Thế”. Khi có máy, hộ dân xây hầm ủ biogas để trữ khí là có điện.

“Người dân nuôi từ 10 con heo trở lên, có thể sử dụng loại máy 3kw/h, máy 5kw/h sử dụng hộ nuôi 60 – 100 con, còn nhu cầu lớn với quy mô hàng trăm con heo nên chọn loại máy 15-20kw/h, loại này có thể sử dụng 24/24 giờ.

Sử dụng máy cũng khá đơn giản, bà con chỉ cần mở van dẫn khí vào máy và khởi động. Máy phát điện sử dụng biogas chạy êm hơn, khí thải sạch hơn và công suất máy thì không thay đổi so với chạy bằng dầu diesel hoặc xăng” – Ông Bảy Thế nói.

Từ năm 2006 đến nay, anh em ông Bảy Thế đã bán ra thị trường hàng trăm máy phát điện biogas cho khách hàng không chỉ ở các tỉnh ĐBSCL, mà ở khắp các miền trên cả nước.

Năm 2008, ông bán cho trường Đại học Cần Thơ 3 máy và chuyển đổi cho trường này 1 máy phát điện biogas. Máy phát điện biogas của ông Bảy Thế đã được cấp bằng sáng chế.

Kiến Giang-tienphong.vn

Read more…

“Để trẻ mãi, mỗi ngày nên học một điều mới”

Wednesday, November 26, 2008 |
Với thầy Soa, “Hạnh phúc lớn nhất là nhìn thấy học trò ngày càng vượt mình” (Ảnh: Thân Văn Hoàng)

“Học trò không say mê, không chú tâm, người thầy sẽ không có cảm hứng để sáng tạo trong bài giảng. Nếu khơi đúng mạch tư duy của học sinh, người thầy sẽ giúp các em được tiếp cận, khám phá những vấn đề mới. Cái gì tự học sinh nói ra, các em sẽ dễ tiếp thu và khắc sâu hơn lời thầy giảng”, thầy Soa suy ngẫm.

Cuốn hút và hấp dẫn sinh viên bằng trí tuệ uyên bác và bằng cả tấm lòng tận tụy, yêu nghề, yêu học trò hết mực, Giáo sư Đặng Văn Soa luôn tự "làm mới" mình trong mắt học trò với phương châm “Chỉ có tri thức là không bao giờ chịu già" và bí quyết “Để trẻ mãi, mỗi ngày nên học một điều mới”.

Chính nhờ quan điểm đó mà mỗi giờ giảng của thầy luôn có những tiếng cười, những cánh tay tranh nhau phát biểu, những cuộc thảo luận thú vị. Một sự cộng hưởng đầy hứng thú giữa thầy và trò.

Đối với người thầy 47 tuổi Đặng Văn Soa, niềm vui lớn nhất trong quá trình nghiên cứu và giảng dạy không phải chỉ là những công trình khoa học được công nhận, được đăng trên các tạp chí quốc tế mà trước hết là sự trưởng thành của các thế hệ học trò mà mình đã ra công dìu dắt.

Bởi theo thầy, những giảng viên trong môi trường sư phạm không chỉ là những nhà giáo bình thường mà còn là cầu nối, tiếp tục đào tạo ra nhiều nhà giáo cho nền giáo dục nước nhà. Nếu những thế hệ học trò của họ trưởng thành thì đồng nghĩa với việc nền giáo dục nước nhà sẽ có thêm cơ sở, nền tảng để phát triển. Vì thế với thầy Soa, “Hạnh phúc lớn nhất là nhìn thấy học trò ngày càng vượt mình”.

GS Đặng Văn Soa: "Mỗi nhà giáo phải là một kiến trúc sư giỏi để kiến tạo nên những mối quan hệ tốt trong đời sống, đặc biệt là mối quan hệ với học trò..."

PV: Thưa thầy, tại sao bất cứ một cụ già nào cũng nhắc đến người thầy của mình với một sự tôn kính đặc biệt, đôi khi là thần thánh hóa. Nhưng điều đó dường như lại đang mất dần trong tâm thức của những đứa học trò thời nay?

GS Đặng Văn Soa: Theo tôi thì thời xưa quan hệ thầy trò khác, thế hệ bọn tôi cũng khác và bây giờ, trong điều kiện xã hội thay đổi thì mối quan hệ ấy có khác đi, tuy nhiên vẫn có sợi chỉ đỏ xuyên suốt.

Đạo đức nhà giáo, quan hệ thầy trò đi suốt chiều dài lịch sử theo tôi không mất đi mà đã có sự chuyển đổi. Đó là mối quan hệ gần gũi, nó không phải tình cảm cha con mà là mối quan hệ tiếp nối về tri thức. Sự phát triển của các ngành khoa học, của nhân loại đều phải dựa trên mối quan hệ ấy.

Những người thầy thời xưa được cả xã hội kính trọng bởi họ hội đủ tài năng và đạo đức. Không chỉ là những người truyền đạo học cho học trò, những người thầy còn dạy cho học sinh của mình đạo đức, đạo sống, đạo làm người. Bản thân những người thầy chính là những tấm gương sáng, là “mô phạm” để học sinh noi theo.

Người thầy ngày xưa luôn ý thức được vai trò “người dẫn đường” của mình và họ luôn tuân thủ những quy tắc đạo đức để có thể hoàn thành tốt vai trò của một nhà giáo dục.

Chính vì thế, một giai đoạn dài của lịch sử dân tộc, những người thầy được tôn sùng như những vị thánh, họ có uy tín, có tiếng nói, có ảnh hưởng trong xã hội và người thầy là một hình ảnh đẹp trong tâm thức của người Việt Nam.

Còn ngày nay do sự phát triển của xã hội, nên cái nhìn tôn thờ của học trò xưa đã chuyển sang tôn trọng của học trò ngày nay. Mối quan hệ thầy trò ngày nay là mối quan hệ tương tác nhiều chiều, cùng đưa ra vấn đề, cùng bàn luận và cùng kết luận. Vì thế có thể khẳng định tinh thần “tôn sư trọng đạo” trong tâm thức người Việt luôn chiếm vị trí rất quan trọng.

Tôi đã đi công tác nước ngoài rất nhiều và tôi thấy đây là nét nổi bật trong đạo lý thầy trò của người Việt.

Nói như vậy thì thầy nghĩ như thế nào về vấn đề, dù không phải là phổ biến nhưng đã xuất hiện đó là: thầy cô có hành động bạo lực với học trò, còn học trò hỗn láo với thầy cô?

Theo tôi thì chúng ta cần phải nhìn thẳng, nói thật về vấn đề này. Ở đây có ba khía cạnh cần đề cập đến.

Thứ nhất, trước khi nói về giáo dục trong trường học thì cần nói đến vấn đề giáo dục trong gia đình. Tôi suy nghĩ rất đơn giản, muốn giáo dục trẻ tốt thì phải bắt đầu từ môi trường giáo dục trong gia đình.

Ngày nay có nhiều phụ huynh mang con đến trường học rồi coi như tạm thời hết trách nhiệm. Khi về đến nhà họ lại sử dụng những ngôn ngữ mà có thể gọi là “ngôn ngữ chợ búa” trước mặt trẻ, khiến các em bị ảnh hưởng.

Theo tôi thì người cha, người mẹ dù làm ăn nơi đâu, làm ăn như thế nào, nhưng khi về đến nhà vẫn cần giữ được nếp văn hóa hay còn gọi là nếp nhà. Nếp nhà có tốt thì nhân cách trẻ mới có thể hình thành tốt được.

Thứ hai là vấn đề từ phía nhà trường. Phải lưu ý môi trường giáo dục ở nhà trường lớn hơn so với môi trường giáo dục trong gia đình, bởi ở đây mỗi học sinh lại là một thế giới riêng. Vì thế đòi hỏi mỗi thầy cô, những người đứng ra tổ chức lớp học phải là những người thực sự có lòng yêu nghề, yêu học trò, phải là những tấm gương mẫu mực để học trò noi theo.

Năm 2001, đi công tác ở Thụy Sĩ và tôi đã được “mục sở thị” môi trường học tập của học sinh tại môt ngôi trường cấp II nơi đây. Thực sự tôi thấy rất ấn tượng!

Các em chỉ phải học văn hóa buổi sáng 3 tiếng. Buổi chiều các em được tự tổ chức các hoạt động tập thể như đi picnic, đi siêu thị có sự tham gia, chỉ dẫn của thầy cô. Cách làm ấy đã giúp trẻ được phát triển những kỹ năng sống, được trực tiếp tương tác với môi trường xã hội, rèn luyện tinh thần tập thể và giúp mối quan hệ giữa thầy và trò trở nên thân thiện hơn. Theo tôi các nhà quản lý giáo dục cần nhìn nhận và học hỏi cách làm rất hay này của nước bạn.

Cuối cùng, điều tôi muốn nhấn mạnh đó là sự “thương mại hóa” giáo dục. Một phần trách nhiệm của hiện trạng trên thuộc về quan niệm thương mại giáo dục. Đúng ra trong một lớp học, các em đều phải đóng học phí và đều được đối xử như nhau. Trừ những trường hợp các em có học lực yếu hơn thì các thầy cần để ý hơn.

Thế nhưng hiện tại chúng ta thấy, phụ huynh em nào “quan tâm” thầy cô hơn thì thầy cô sẽ “quan tâm” học sinh đó hơn. Những việc làm như vậy vô tình đã làm cho các em học sinh có cái nhìn khác về thầy cô và một phần cũng làm cho quan hệ thầy trò bị “thương mại hóa”.

Quan hệ thầy trò bị thương mại hóa còn biểu hiện từ việc mở lớp học thêm ồ ạt của các thầy cô giáo. Thậm chí, khi học sinh chưa muốn học mà các thầy đã mở lớp học thêm và bắt các em học.

Mặc dù biết là cuộc sống của các thầy cô giáo còn khó khăn, nhưng sự thái quá ấy sẽ làm cho suy nghĩ của phụ huynh học sinh có sự khác thường, rồi làm cho cái nhìn của học sinh đối với thầy cô của mình cũng có sự lệch lạc đi.

Vậy thì muốn giảm bớt hiện trạng này thì nhiệm vụ phải bắt đầu từ người thầy của những người thầy, nghĩa là từ môi trường giáo dục sư phạm trong hệ thống đại học và trên đại học?

Thực ra thì chúng tôi cũng chỉ là những cầu nối. Bởi vậy mà theo tôi thì dù người thầy của những người thầy, hay người thầy của những học sinh đều phải là những người toàn diện về ba khía cạnh: tri thức, đạo đức và nghiệp vụ sư phạm. Nếu thiếu ba tiêu chuẩn này thì một người thầy khó trở thành một người thầy tốt.

Một người thầy phải có năng lực trí tuệ để truyền thụ kiến thức, đặc biệt là thông tin cập nhật về khoa học để các học trò tiếp nhận. Bản chất của vấn đề dạy học là truyền đạt kỹ năng tư duy. Thầy giỏi phải có khả năng truyền kỹ năng tư duy tốt.

Ngoài niềm say mê phải giúp các em có thể tiếp cận, khám phá những cái mới. Gợi mở vấn đề để các em đi tiếp. Như vậy mỗi người thầy phải lao động cật lực một cách nghiêm túc để đáp ứng nhu cầu tìm tòi, khám phá của học trò.

Bên cạnh ấy thì người thầy giỏi còn cần phải có đạo đức tốt. Đạo đức ở đây thực chất là kỹ năng xử lý các mối quan hệ, và nói gọn lại là kỹ năng sống. Là một người thầy, ngoài nỗ lực chuyên môn còn cần chú ý đến ứng xử trong các mối quan hệ.

Quan hệ gia đình, bạn bè, thầy trò mình đều cần có những chuẩn mực riêng. Bởi vậy mới nói mỗi nhà giáo phải là một kiến trúc sư giỏi để kiến tạo nên những mối quan hệ tốt trong đời sống, đặc biệt là mối quan hệ với học trò.

Theo Tuần Việt Nam

Read more…

Một GS Việt Nam được trao tặng giải thưởng Cosmos Prize 2008

Thursday, August 28, 2008 |
GS-TSKH Phan Nguyên Hồng.

Giải thưởng Cosmos Prize 2008 có 131 ứng viên đến từ 25 nước. Sau 4 vòng tuyển chọn, GS-TSKH Phan Nguyên Hồng là người duy nhất vinh dự nhận được giải thưởng này, nhờ những đóng góp hữu ích của ông trong nghiên cứu hệ sinh thái rừng ngập mặn.


Cosmon Prize 2008 - giải thưởng dành cho những nhà khoa học có những đóng góp trong nghiên cứu, bảo vệ môi trường sinh thái - với 131 ứng viên của 25 nước được đề cử. Sau nhiều vòng xét duyệt, ban chuyên gia tuyển chọn đã chọn được 6 người. Và ứng cử viên cuối cùng được lựa chọn là GS-TSKH Phan Nguyên Hồng.

GS Hồng nguyên là cán bộ giảng dạy bộ môn Thực vật, khoa Sinh học (ĐH Sư phạm Hà Nội), nguyên Giám đốc Trung tâm nghiên cứu hệ sinh thái rừng ngập mặn.

Ông đã có hơn 40 năm nghiên cứu về hậu quả của chiến tranh hóa học và hệ sinh thái rừng ngập mặn ở nhiều vùng ven biển Đồng bằng sông Cửu Long. Ông cũng là người tham gia lập đề án xây dựng Khu Sinh quyển rừng ngặp mặn Cần Giờ và là người có nhiều đóng góp đáng kể trong các hoạt động bảo vệ rừng ngập mặn...

GS-TSKH Phan Nguyên Hồng sẽ nhận giải thưởng Cosmos Prize 2008 tại thành phố Osaka (Nhật Bản) vào ngày 4/11 tới và sẽ được Thái tử Nhật Bản tiếp kiến tại Thủ đô Tokyo. GS cũng sẽ giảng bài ở trường ĐH Kyoto và nói chuyện tại một trường trung học về lĩnh vực chuyên môn của mình, tham dự hội thảo chuyên đề được tổ chức để vinh danh ông...

Được biết, với việc nhận giải thưởng Cosmos Prize 2008, GS-TSKH Phan Nguyên Hồng sẽ nhận được tiền thưởng 40 triệu yên, tương đương 380.000 đô la Mỹ.

Sông Lam-dantri.com.vn

Read more…

Nhận xét mới nhất


ho