C

Đi coi thi tốt nghiệp 12 về

Saturday, May 31, 2008 |
TOBU
Hic...

(TOBU) - Vậy là kì thi tốt nghiệp lớp 12 đã kết thúc. Mấy ngày coi thi thời tiết thật là oi ả. Đúng hôm các em thi xong thì trời đổ mưa, thế mới buồn chứ !

Như nghề giáo bọn mình sợ nhất là chấm bài, sau đó là coi thi. Tưởng coi thi là nhàn nhưng kì thực vô cùng nhàm chán. Cả hàng tiếng đồng hồ làm việc với những công việc rất đơn điệu ! Thay vào đó cho mình dạy liên tục thì còn thích hơn. Thảo nào mà mọi người sợ vào tù đến vậy. Nhưng cũng phải chấp nhận vì ở thời điểm này với hoàn cảnh đất nước nó là cái tất yếu mà. Tương lai hy vọng sẽ có camera giám sát, khi đó công việc của giám thị nhàn hơn mà lại đảm bảo tính chính xác, khách quan hơn trong thi cử. Còn nếu mà cứ để con người coi thì cho dù coi nghiêm túc đến đâu vẫn có sự sơ hở, không chính xác ở một khâu nào đó.
Hôm qua coi thi xong, mình ở lại thành phố chơi để tối cùng mấy thằng cấp III đi uống rượu ở quán Quân Say.
Công việc của mình bây giờ là chờ đợt xét tuyển viên chức ! He he không biết mình có được không, không thì hơi bị mệt với ... mình đó ! Hehe
Trước tiên thực hiện giai đoạn chung đó là giai đoạn hè này. Hè này mình sẽ cố gắng học nhiều tin-anh (tức là tin học học bằng tiếng anh ấy mà). Chắc ban đầu cũng hơi khó khăn, hy vọng mình có đủ bản lĩnh vượt qua. Qua đó mình vừa có được kiến thức về tin học vừa nâng cao khả năng đọc hiểu tiếng anh.
Còn 2 trường hợp xảy ra: Nếu mình được viên chức mình sẽ có vốn tiếng anh để đọc tài liệu nước ngoài. Còn nếu không được thì hơi cực đoan một chút, mình sẽ làm một cái gì đó ... nổi tiếng một chút (bí mật Hehe), sau đó là chuyển nghề sang tin học !
Còn bây giờ phải xây dựng kế hoạch cụ thể cho những ngày hè này sao cho có hiệu quả nhất !
Ôi! Viết gì nữa nhỉ ? Thôi thế là đủ rồi ! Đang tập viết mà !
Read more…

Theo đúng quy luật phát triển của mỗi một blogger, hôm nay tôi bắt đâu viết nhật ký đời mình

Monday, May 26, 2008 |

TOBU
Hic...

(TOBU) - Vì sao tôi nói theo quy luật ? Tôi là một blogger mới vào nghề, chính thức khoảng nửa năm. Trong quá trình phát triển blog, tôi nhận thấy sự phát triển của các tiền blog hầu hết là đúng đắn. Trong sự đúng đắn đó có việc viết nhật ký. Để tuân theo đúng quy luật phát triển, hôm nay tôi bắt đầu tiếp thu cái ưu điêm, tích cực của các tiền blog !

Ngoài ra, viết nhật ký không chỉ để lưu lại những ngày tháng đã qua của bản thân mà còn rèn luyện kỹ năng viết lách của bản thân.

Một năm học 2007-2008 đã kết thúc. Ôi, thật nhẹ người. Nghề giáo viên không nhàn như tôi tưởng. Trước đây thi vào ĐH, có nhiều người khuyên tôi không nên thi vào sư phạm vì nó tất bât, vất vả như con mọn mà lương lại thấp, cuộc sống khó khăn. Nhưng tôi đã không nghe, chỉ vì bản tính hiếu thắng sẽ thi vào những trường top đầu, bất cứ nó là trường nào, miễn là ở ... Việt Nam nên tôi đã thi vào sư phạm. Cứ chọn trường to nhất, cao nhất mà thi ! Haha... để bây giờ hơi hối hận. Vâng chỉ hơi hối hận thôi lo lắng! Vì qua 2 năm đi dạy tôi thấy nghề giáo viên rất thú vị, nó rèn luyện cho tôi rất nhiều từ tư thế tác phong cho đến phong cách làm việc khoa học, hiệu quả. Thầy giáo dạy phương pháp trước kia đã nói, nghề sư phạm là nghề đa di năng ! Vừa là một nhà viết kịch bản (soạn giáo án), vừa là người đạo diễn (tổ chức buổi học), vừa là diễn viên (thể hiện xúc cảm, lời nói, giọng điệu sao cho cuốn hút), vừa là nhà hùng biện (sẵn sàng trả lời các câu hỏi của học sinh), vừa là nhà quản lý ( là ... sếp ấy. Như tôi mới đang chỉ là quản lý ... lớp chủ nhiệm thôi ! Hehe, phải lo nhiều mặt phết, lo cho "đời sống của anh em" học sinh ấy mà !).

Năm vừa rồi, được nhà trường cho dạy lớp 12, mệt thật ! Vì năm năm lớp 12 thi tốt nghiệp Sinh mà, mặt khác
tôi chưa có nhiều kinh nghiệm lắm nên hơi vất vả ! Giờ dạy xong tốt nghiệp rồi, mới thấy hạnh phúc làm sao ! Được dạy lớp 12 nên thật vui, cảm giác thật yêu nghề vào thời điểm các em liên hoan chia tay, thật tình cảm, thật xúc động (nghĩ lại, tôi ngày xưa cũng vậy!). Ba năm trời học với nhau trong những ngày tháng đẹp nhất của tuổi học trò, sao mà các em không buồn được. Lúc liên hoan vui thì rất vui, nhưng về cuối thì cảm xúc lại thay đổi ngược lại, một số các em đã khóc khi phải chia tay bạn bè, chia tay thầy cố, chia tay mái trường thân yêu. Hôm đấy có thời gian tôi đã dự liên hoan được với các em lớp 12A7, rất tiếc mấy hôm trước do bận việc riêng nên tôi đã không ở đê liên hoan lâu được với các em 12A8.
Ngày kia các em thi tốt nghiệp rồi ! to cuong Chúc các em học sinh của tôi thi thật tốt, có kết quả thật cao ! Cố lên các em nhé ! Khi các em nỗ lực, cố gắng, kết quả sẽ không bao giờ phụ các em đâu !

Vậy là chỉ còn nghỉ lốt hôm nay nữa, mai lại lên đường xuống thành phố coi thi tốt nghiệp lớp 12 tại trường THPT Lương Thế Vinh. Tranh thủ mày mò, phát triển blog sao cho nó thật pro.
Theo quan điểm phát triển của
tôi thì blog sẽ là ngôi nhà của mỗi cá nhân trong tương lai, mỗi cá nhân sau này không thể không có blog hay nói một cách khác là không thể không có ... nhà ! Chính vì nhận thức được vai trò của ngôi nhà ảo trong tương lai mà tôi đã miệt mài nghiên cứu, tìm hiểu cho bằng anh, bằng em.
Trong quá trình nghiên cứu, không biết may rủi thế nào mà gặp ngay được blog http://vietwebguide.com của AnhVõ, du học sinh ở bên Nga trên google search. Thế là
tôi toàn tâm toàn ý học theo và làm theo như thiết kế và gọi AnhVõ là sp từ đây. "Hắn" rất tài, hỏi gì biết lấy, đặc biệt "hắn" rất giỏi javascript, làm cho nhóm blogspot ngày càng phát triển một cách bản chất, đàng hoàng, to đẹp hơn.
Hôm nay khai trương nhật ký viết thế thôi ! Để vài hôm nữa đi coi thi về viết tiếp vậy ! hiu hiu
Read more…

Thêm 4 điều có thể học từ người Nhật

Sunday, May 25, 2008 |
TOBU
Đúng giờ là thể hiện sự tôn trọng.

(TOBU) - Tại sao nước Nhật nhỏ bé với rất ít tài nguyên thiên nhiên lại trở thành một nền kinh tế hùng mạnh khiến mọi quốc gia khác phải kiêng nể? Câu trả lời nằm trong phong cách làm việc của họ: Độc đáo, khác biệt và hiệu quả. Ở đó có những bài học rất quý giá cho bất kỳ ai

1.Chiều theo và tôn trọng quyết định của nhóm

Nhật Bản là một xã hội luôn nhấn mạnh “Chúng tôi” thay vì “Tôi”. Các quyết định quan trọng thường được thảo luận và chỉ khi có sự nhất trí thì mới được đưa ra. Cũng vì mọi kết quả đều là sự nỗ lực của cả một tập thể nên sẽ là không phù hợp khi khen ngợi một cá nhân cụ thể.


Chúng ta học được gì từ đó?


Thành công là nỗ lực của cả nhóm. Không ai có thể tự thành công. Người Nhật hiểu rõ điều này và nhấn mạnh việc cần phải có mọi người làm việc cùng nhau. Họ ưu tiên một quy trình thảo luận mang tính hợp tác mà đôi khi có thể chậm chạp, nhưng cuối cùng, nó sẽ đảm bảo được rằng tất cả mọi người đều có tiếng nói và đều chung một nhịp.


Chúng ta áp dụng bài học đó như thế nào?


Một trong những yếu tố then chốt khi ngoại giao là lắng nghe người khác. Người phương Tây thường quen với việc chỉ ra một vị lãnh đạo sẽ đưa ra các quyết định và nói những người khác cần phải làm gì. Hình thức hoạt động từ trên xuống này không tính đến việc vị lãnh đạo đó cần sự cộng tác của những thành viên cấp cao khác để tiến hành công việc một cách trôi chảy. Người Nhật dường như hiểu được điều này. Họ luôn đảm bảo mọi phần thưởng được chia đều giữa các thành viên, như thế không làm nảy sinh sự ghen tị, so đo.

Hãy nhớ không dành lời khen cho riêng một người nào, và bạn sẽ thành công như người Nhật.


2.Học cách nói giảm nói tránh


Người Nhật luôn chủ động hạn chế những tình huống đối đầu, vì thế lời nói và phép tắc giao tiếp của họ được kết hợp nhằm tránh gây hiềm khích đồng nghiệp cũng như đối tác.

Thay vì đi thẳng vào vấn đề, người Nhật thường gợi ý nhẹ nhàng, nói bóng gió. Đôi lúc, họ nói một cách rõ ràng hơn nhưng càng cẩn trọng để không làm người khác bị phật ý hay tức giận.


Chúng ta học được gì từ đó?


Văn hóa công sở Nhật Bản nhấn mạnh sự tôn trọng và nhã nhặn. Họ sẽ tìm mọi cách để thể hiện rằng họ đang không áp đặt ý chí của bản thân lên những người khác.


Chúng ta áp dụng bài học đó như thế nào?


Để biết cách chỉ ra sự khác biệt giữa cử chỉ lịch sự và biểu hiện sự không quan tâm, bạn cần phải dành thời gian lắng nghe một cách cẩn thận những sắc thái trong lời nói. Hãy tinh tế nhận ra những dấu hiệu của sự không hài lòng trước khi mọi chuyện trở nên tệ hại.


3.Đúng giờ là thể hiện sự tôn trọng


Giới công sở xứ hoa anh đào đặt nặng giá trị của kao, tức là thể diện. Khái niệm “thể diện” bao gồm niềm tự hào cá nhân, danh tiếng và địa vị xã hội. Bất kỳ một hành động nào có thể khiến cho người nhận bị mất mặt sẽ bị coi là độc hại trong môi trường công sở, và sẽ bị cực lực phản đối.

Để giữ được thể diện, bạn phải học cách thể hiện lòng tôn trọng cao nhất. Cách đơn giản nhất là đến đúng giờ đối với bất kỳ cuộc hẹn nào. Người Nhật thường đến sớm một chút.


Chúng ta học được gì từ đó?


Có nhiều thứ mà người phương Tây đã bị “tê” trong khi ở những nơi khác lại coi là quan trọng. Thời gian là một trong số đó.


Chúng ta áp dụng bài học đó như thế nào?


Đúng giờ là một thói quen mà tất cả chúng ta cần phải rèn luyện. Vì thế, hãy sắp xếp lịch trình một cách hợp lý.


4.Duy trì liên lạc


Ở Nhật Bản, việc gọi điện và hẹn gặp sẽ được đánh giá cao hơn rất nhiều so với gửi thư, fax hay email. Dành thời gian riêng để tiếp xúc trực tiếp được xem là dấu hiệu của sự tôn trọng bên kia.

Người Nhật cũng coi trọng các mối quan hệ làm ăn lâu dài, vì vậy khi làm việc ở đây, cần phải biết cách duy trì việc liên lạc qua lại, hoặc gián tiếp hoặc trực tiếp.


Chúng ta học được gì từ đó?


Người Nhật đã đưa việc làm quen và tạo dựng mối quan hệ lên một tầm mới bởi họ hiểu được giá trị của chúng.


Chúng ta áp dụng bài học đó như thế nào?


Nhiều người trong chúng ta cảm thấy khó chịu hoặc tiếc thời gian khi cố gắng giữ liên lạc với người khác. Chúng ta hạn chế tối thiểu việc phải trao đổi thư từ và đôi khi điều đó thể hiện trong sự thiếu bền chặt của các mối quan hệ.

Hãy noi gương người Nhật, hãy quan tâm hơn tới việc phải luôn “giữ ấm” cho mọi mối quan hệ và thể hiện được rằng bạn luôn sẵn sàng kết nối.

Phước Đại-dantri.com.vn

Theo Askmen

Read more…

5 bài học từ văn hóa công sở của người Nhật

Sunday, May 25, 2008 |
TOBU
Chớ nên bỏ ngay danh thiếp của đối tác vào túi áo.

(TOBU) - Bạn cảm thấy mông lung, khó định hướng khi phải hài hòa rất nhiều mối quan hệ và vô số các nghi lễ khác nhau nơi công sở !

Hãy chịu khó nhìn sang xứ sở hoa anh đào một chút. Họ có những bài học rất bổ ích cho bạn đấy.

Tôn trọng danh thiếp

Một cuộc gặp tại Nhật Bản bắt đầu với việc trao cho nhau danh thiếp theo một cách rất trang trọng - một nghi lễ được gọi là Meishi kokan. Khi nhận danh thiếp, người ta sẽ cầm bằng cả hai tay, xem xét nội dung cẩn thận và sau đó đọc to các thông tin được in trong tấm thiếp. Tiếp đến họ sẽ đặt vào trong một chiếc hộp đựng danh thiếp hoặc đặt lên bàn trước mặt họ để nhắc đến nó khi cần. Họ không bao giờ bỏ danh thiếp vào túi áo vì hành động đó được coi là thiếu tôn trọng.

Chúng ta học được gì từ đó?

Trao đổi danh thiếp là một cách bày tỏ sự coi trọng lẫn nhau. Nó thể hiện rằng bạn đánh giá cao cuộc gặp gỡ hiện tại cũng như các cuộc gặp trong tương lai.

Chúng ta áp dụng bài học đó như thế nào?

Thực ra mỗi một nền văn hóa có một hình thức trao danh thiếp riêng. Nếu bạn quá máy móc mà “bê” y nguyên kiểu Meishi kokan đó, rất có thể bạn sẽ bị coi là “có vấn đề”. Tuy vậy, khi nhận danh thiếp, hãy dành thời gian nghiên cứu thông tin trên đó. Sẽ không hại gì khi nhớ tên của một đối tác tiềm năng. Và bạn sẽ bị cho là thô lỗ nếu thuận tay nhét tấm danh thiếp vào túi áo gần tay bạn nhất.

Làm hài lòng các “cây cao bóng cả”

Theo phong tục, trong một cuộc họp ở Nhật Bản, người ta thường đưa ra những lời bình luận hay nhận xét dựa vào quan điểm hoặc thái độ của người có cấp cao nhất đang hiện diện ở đó. Không ai bày tỏ sự bất đồng với người đó.

Khi cúi đầu - một hình thức chào hỏi truyền thống của người Nhật - người ta luôn luôn cúi xuống thấp nhất trước người có địa vị cao nhất.

Chúng ta học được gì từ đó?

Văn hóa công sở của Nhật Bản luôn thể hiện sự tôn kính và coi trọng những người có địa vị cao bởi sự thông thái và từng trải cùng với những đóng góp quan trọng của họ cho công ty. Ở Nhật Bản, tuổi tác đi cùng với địa vị, nói nôm na là “sống lâu lên lão làng”. Vì vậy, một người càng cao tuổi thì càng trở nên quan trọng.

Chúng ta áp dụng bài học đó như thế nào?

Luôn biết lắng nghe những người có thâm niên hoặc có địa vị cao hơn bạn trong công ty. Nếu bạn bất đồng với người quản lý, hãy thể hiện điều đó với họ khi chỉ có hai người. Không bao giờ được tỏ ra nghi ngờ vai trò hay quyền lực của họ trước mặt các nhân viên khác. Bạn cần phải hiểu rằng họ có được địa vị cao như lúc này là nhờ khả năng, kỹ năng và kinh nghiệm của bản thân họ (dĩ nhiên không tính những thành phần “con ông cháu cha”).

Thấm nhuần động lực qua các khẩu hiệu

Nhiều công ty Nhật Bản bắt đầu ngày làm việc bằng một cuộc họp vào buổi sáng. Tại đó, nhân viên sẽ xếp hàng và hô to các khẩu hiệu của công ty như một cách để truyền cảm hứng và động lực làm việc cũng như sự trung thành. Và đó cũng là một hình thức làm tươi mới các mục tiêu của công ty trong tâm trí từng nhân viên.

Chúng ta học được gì từ đó?

Những cuộc tập hợp vào buổi sáng hàng ngày như thế này là nhằm nhắc nhở các nhân viên một cách thường xuyên về những mục tiêu lâu dài của công ty. Nếu không, chắc chắn rằng những công việc lặt vặt hàng ngày sẽ xóa nhòa hoặc làm lu mờ những mục tiêu ấy.

Chúng ta áp dụng bài học đó như thế nào?

Mỗi lần ngồi vào bàn làm việc, hãy tự nhắc nhở bản thân về công việc sẽ phải làm. Luôn làm tươi mới các mục tiêu lâu dài trong tâm trí bạn và cần ý thức được sự cần thiết của hoạt động tập thể để đạt được mục tiêu sớm nhất. Hãy ghi các khẩu hiệu của công ty vào một cuốn sổ nhỏ cầm tay để tiện theo dõi khi bạn cảm thấy chán nản hoặc hoài nghi.

“Làm mặt lạnh”

Bạn sẽ không bao giờ thấy được những khuôn mặt lạnh như tiền như những khuôn mặt trong một văn phòng của người Nhật. Ngoại trừ đôi lúc cười đùa, nhân viên xứ hoa anh đào không thể hiện tình cảm ra ngoài, đặc biệt là trong các cuộc họp. Họ nói chuyện bằng giọng thấp, có chừng mực và thường nhắm mắt lại khi thể hiện sự chú ý tới người nói - một thói quen mà nhiều người nhầm lẫn là dấu hiệu của sự chán nản.

Chúng ta học được gì từ đó?

Người Nhật luôn tôn trọng môi trường làm việc. Khiếu hài hước không có nhiều đất dụng, ngoại trừ trong giờ nghỉ. Hầu như không có chuyện va chạm cơ thể giữa các đồng nghiệp. Còn vỗ lưng? Tuyệt đối không.

Chúng ta áp dụng bài học đó như thế nào?

Đối với nhiều người, một không khí làm việc quá nghiêm túc thật sự gây ngột ngạt. Bạn không cần phải coi văn phòng của mình như thánh địa, nhưng cũng không có lý do gì để cư xử như thể đó là nhà đứa bạn thân của bạn. Một hình ảnh và tư cách chuyên nghiệp sẽ làm tăng sự tôn trọng đối với công việc và nhờ đó làm tăng năng suất.

Làm hăng say, chơi nhiệt tình

Sau một ngày thảo luận quyết liệt, các nhân viên Nhật Bản sẵn sàng tìm cách xả xì trét. Đi đến các quầy bar là một hoạt động phổ biến nếu không muốn nói là truyền thống. Nếu công sở là nơi đầy những lễ nghi hà khắc thì quầy bar lại là nơi để các doanh nhân Nhật Bản được trút hết bầu tâm sự.

Một điểm đến được ưa thích khác là các quán karaoke. Tại đây mọi người được thoải mái hát hò với tiêu chí “hát hay không bằng hay hát”. Các điểm đến về đêm như thế này ngoài việc giúp họ cân bằng công việc với giải trí thì còn là nơi để các đồng nghiệp chia sẻ thông tin, thắt chặt tình bạn hay củng cố tập thể.

Chúng ta học được gì từ đó?

Một điều quan trọng cần phải nhớ là không được để công việc chiếm lĩnh cuộc sống riêng. Giải trí cũng là một phần quan trọng không kém trong một ngày. Nó giúp giải tỏa căng thẳng và làm vơi bớt lo âu. Khi đi chơi hoặc làm bất kỳ việc gì với đồng nghiệp, có một cam kết bất thành văn là luôn là một phần của nhóm.

Chúng ta áp dụng bài học đó như thế nào?

Tạm quên đi công việc thậm chí khi ở bên các đồng nghiệp khác là điều cần thiết. Hãy biết tận hưởng những thời gian nghỉ ngơi và tham dự các bữa tiệc của công ty. Biết cư xử xã giao và thoải mái với đồng nghiệp bên ngoài nơi làm việc, bạn sẽ được sống với chính mình và cũng tạm thời hạ thấp “khiên” của bạn một chút.

Phước Đại-dantri.com
Theo Askmen

Read more…

Vẫn cười... khi bị đuổi việc

Sunday, May 25, 2008 |
TOBU
Anh đi đi !

(TOBU) -

Giám đốc có thể đưa ra những lý do sau đây:

- Chúng tôi thấy bạn sẽ phù hợp hơn khi làm việc tại công ty khác.

- Rất tiếc, công việc kinh doanh ngày càng đi xuống. Chúng tôi không cần đến bạn nữa.

- Các công việc của công ty đang dần chuyển sang một chi nhánh ở khu vực khác. Nhà máy này sẽ được đóng cửa vào tháng sau.

Cho dù những câu nói này có ở dưới hình thức nào đi chăng nữa thì nội dung chính của chúng vẫn là: Bạn đã bị đuổi việc!


Sau đây là 13 cách giúp bạn đứng vững và tiến lên:


1. Hãy nhớ rằng công việc bây giờ không thể đảm bảo cho bạn một tương lâu dài. Hãy biết chấp nhận điều này. Vẫn trung thành với sếp hiện tại của bạn nhưng lúc này không phải là thời điểm tốt để phát triển mối quan hệ tình cảm với ai đó trong cơ quan. Vì mối quan hệ đó có thể chấm dứt vào bất cứ lúc nào. Bạn đã quá buồn vì bị mất việc, không thể nào lại vướng vào một tình yêu không được đền đáp. Hãy chăm lo cho bản thân mình đầu tiên.


2. Đề phòng trước mọi tình huống và hiểu thái độ của sếp. Khi bạn biết rằng mọi chuyện đang trở nên tồi tệ, hãy âm thầm tìm cho mình những cơ hội khác. Dù sao khi có sự chuẩn bị tốt thì nếu có bị đuổi việc, bạn sẽ chủ động hơn.


3. Sẵn sàng chuẩn bị về mặt tài chính. Cố gắng luôn có đủ tiền mặt dữ trữ để có thể chi tiêu trong vòng ít nhất 3 tháng.


4. Hãy luôn rèn luyện, học hỏi các kỹ năng sao cho phù hợp với nhu cầu của thị trường lao động. Tận dụng những cơ hội đào tạo nâng cao và tìm hiểu những tài liệu có liên quan đến lĩnh vực của bạn.


5. Sửa lại những thông tin trong hồ sơ xin việc của bạn để sẵn sàng nộp hồ sơ ngay khi cần, ví dụ: cập nhật lại những thành tích mới đạt được của bạn.


6. Giữ liên hệ với những người làm trong lĩnh vực của bạn cũng như những người có thể chấp nhận khả năng chuyên môn của bạn và thuê bạn vào làm việc. Hãy thể hiện thật ấn tượng trong các hoạt động ngoại khoá và qua việc tiếp thị bản thân.


7. Hãy giúp đỡ những người bị mất việc khác. Ngoài ra, hỗ trợ những người đang tìm kiếm nhân viên vì biết đâu họ có thể sẽ giúp đỡ bạn trong một tương lai gần.


8. Hiểu những xúc cảm của bản thân. Nhà tâm lý học Bill Weber nói rằng cảm giác bị đuổi việc cũng giống như là đối diện với cái chết của người mình yêu vậy.

“Phản ứng đầu tiên của mọi người khi bị đuổi việc đó là sự phủ nhận. Họ luôn lừa dối bản thân mình rằng điều này không phải là sự thật”, tiến sỹ Weber nói. “Sau đó là cảm giác sốc, tức giận, suy sụp, thất vọng và sợ hãi. Điều tồi tệ nhất là mất niềm tin”.


9. Nếu bạn bị sa thải, hãy cho phép mình buồn một chút nhưng không phải là đau buồn trong một thời gian dài. Đừng có ngồi đó mà than thân trách phận. Theo lẽ thường tình, khi bị đuổi việc, bạn sẽ cảm thấy tức giận, căm ghét sếp mình, nhưng đừng để lộ cảm xúc của bạn trước mặt sếp. Bạn vẫn cần ông/bà ấy. Đàm phán với ông/bà ấy để có thể nhận được một số tiền lương hoặc tiền thưởng, đặc biệt là tiền bảo hiểm. Và đừng quên một bản đánh giá công việc tốt nhé, những người quản lý có thể giúp bạn đấy.


10. Hãy bắt đầu tìm kiếm một công việc khác tốt hơn ngay lập tức. Dành thời gian này để đánh giá lại mục tiêu mà bạn đã đặt ra, sau đó xác định xem công việc nào có thể giúp bạn đạt được những mục tiêu đó.


11. Chuẩn bị một kế hoạch để tiếp thị bản thân. Thông qua kế hoạch đó, hãy để cho mọi người biết được bạn luôn sẵn sàng và "quảng cáo" những điều mà bạn sẽ mang đến cho công việc mới. Hãy để cho bạn bè và người thân của bạn cùng tham gia vào việc tìm kiếm việc làm với bạn.


12. Bình tĩnh. Khi bạn kiên nhẫn, bạn sẽ hành động đúng đắn và sẽ có thêm thời gian để tìm kiếm một công việc tốt hơn nhiều.


13. Không hoảng sợ. Nếu bạn có thể chờ đợi, đừng bỏ lỡ bất cứ cơ hội nào trừ khi cơ hội đó không phù hợp với mục đích của bạn.


Cuối cùng, hãy nhớ hai điều:

1. Ai cũng có thể bị đuổi việc.

2. Một tỷ lệ rất cao số người tìm được việc làm tốt hơn công việc mà trước kia họ đã bị đuổi.

Theo Vietnamnet

Read more…

Nhận xét mới nhất


ho