Mẹ ơi ! |
---|
Đã từ lâu tôi muốn viết về cuộc đời của mẹ tôi, một người mẹ vĩ đại của chúng tôi, một người phụ nữ có tư tưởng tiến bộ trong việc giáo dục con cái nên người. Cách đây gần 2 năm tôi định viết một bài về mẹ tôi, kể về cuộc đời gian chuân của mẹ tôi để gửi đến chuyên mục "An ninh cuối tháng" của báo An ninh thế giới. Do công việc và cuộc sống nên tôi chưa viết đươc. Và bây giờ khi tôi đã có một weblog riêng thì tôi sẽ viết một bài về mẹ tôi để lưu lại. Không cần phải gửi lên báo nữa.
Năm 1984 bố tôi mất, lúc đó chị gái cả 13 tuổi, anh trai thứ hai 10 tuổi, anh trai thứ ba 5 tuổi, và tôi mới 9 tháng tuổi. Trước hoàn cảnh đàn con nheo nhóc, mẹ rất lo lắng vì không biết sẽ phải nuôi dạy chúng tôi như thế nào để chúng tôi ăn học nên người khi thiếu một người đàn ông trụ cột trong gia đình, nuôi dạy như thế nào để không phụ lòng mong mỏi của bố tôi. Mặc dù do công việc nên bố tôi đi công tác suốt, rồi phải chăm nom bà nội và các anh chị con bà trước nên không giúp gì được cho chúng tôi, nhưng ông là chỗ dựa tinh thần cho chúng tôi.
Với đồng lương ít ỏi của một cán bộ công chức không đủ cho chúng tôi ăn học, nên ngoài việc đi làm ở cơ quan mẹ tôi còn chăn thêm vài con lợn và cuốn thuốc lá để bán kiếm thêm đồng rau, đồng cháo .
Và đến năm 1990 thì mẹ tôi nghỉ hưu trong khi chúng tôi ngày càng lớn, nhu cầu ăn học cũng lớn theo. Để có tiền cho các cháu ăn học, hàng ngày mẹ tôi thức dậy từ hai, ba giờ sáng sau đó đạp xe đi các chợ Ký Phú, Minh Tiến, Giang Tiên, Thái Nguyên, Đèo Mạc, Yên Thông… trên các con đường gồ gề, toàn đá cuội cách xa hàng chục kilômét để mua chè, sau đó mang về chợ nhà để bán.
Mặc dù do hoàn cảnh gia đình khó khăn chỉ học đến lớp bẩy bổ túc nhưng mẹ tôi nhận thức được rằng việc cho các chúng tôi hành đến nơi đến chốn là một điều rất quan trọng với tương lai, tiền đồ của anh em chúng tôi. Mẹ tôi vẫn động viên, an ủi chúng tôi cố gằng học tập. Và mẹ thường lấy sự say mê làm việc và học tập của bố chúng tôi ra để làm gương cho chúng tôi học tập và noi theo.
Thấy gia đình khó khăn, mặc dù sau khi học xong 10/10 đã đỗ vào 10 + 2, chị gái cả vẫn quyết định đi xuất khẩu lao động sang Đức theo chính sách của Đảng và Nhà nước cho con em cán bộ đi xuất khẩu lao động (của bố tôi) để giúp đỡ gia đình.
Không phụ lòng mong mỏi của mẹ tôi, sau khi học xong lớp 12 anh thứ hai thi đỗ vào Đại học y Thái Nguyên (và trường Cao đảng kiểm soát, mà ngày nay là Học viện cảnh sát) trong thời điểm “nhất y nhì dược”. Vài năm sau cháu thứ ba thi đỗ vào Trường THPT Chuyên Thái Nguyên. Lúc này gánh nặng về kinh tế cho các chúng tôi ăn học càng lớn mà tuổi mẹ tôi đã cao và lại hay ốm – mẹ tôi đã ốm bẩy năm. Nhưng với tinh thần quyết không để cho các con thất học, mẹ tôi quyết định cắt bán đi một thổ đất để anh em tôi có tiền ăn học.
Khi anh thứ hai ra trường, anh thứ ba học Đại học Luật Hà Nội (và Đại học Tổng hợp) , còn tôi học Trường THPT Chuyên Thái Nguyên thì cuộc sống lại càng khó khăn hơn, mẹ tôi lại cắt bán đi tiếp một thổ đất nữa. Đến nay gia đình tôi chỉ còn lại hơn một trăm mét vuông đất ở.
Cuối cùng thì anh thứ ba ra trường, tôi học Đại học Sư phạm Hà Nội thì cuộc sống của gia đinh tôi mới bớt khó khăn hơn khi có các anh tôi đi làm.
Giờ đây các chúng tôi đã có ngành, có nghề ổn định. Chị gái lớn đã lấy chồng và làm may ở Hà Nội. Anh thứ hai đã có gia đình, là phó khoa xét nghiệm Bệnh viện Đa khoa tỉnh Vĩnh Phúc. Anh thứ ba thì là giáo viên dạy Luật ở Trường Công nhân Kỹ thuật Lâm nghiệp TW I - ở Hữu Lũng, Lạng Sơn. Còn tôi giờ là giáo viên của Trường THPT Đại Từ.
Mẹ tôi giờ là người hạnh phúc nhất nhì huyện Đại Từ này. Mẹ luôn cười tươi, hãnh diện vì chúng tôi với mọi người! Mẹ tôi ngày càng khoẻ ra !
Mẹ ơi chúng con luôn cầu chúc cho mẹ luôn mạnh khoẻ ! Và chúng con yêu mẹ !
Địa chỉ: Thị trấn Đại Từ - Đại Từ - Thái Nguyên
Điện thoại: 0984.280.076
Email: tobuvn@gmail.com
Facebook: http://facebook.com/tobuvn
Comments[ 0 ]
Post a Comment
Chào mừng các bạn đã đến với TOBU!
Để có thể để lại nhận xét, bạn cần phải có tài khoản google. Những nhận xét không đúng với thuần phong mỹ tục của Việt Nam sẽ bị chúng tôi xóa mà không báo trước.
Cảm ơn bạn đã để lại nhận xét!