Có lẽ chưa bao giờ người dân lại đứng trước những
rủi ro và bất an như bây giờ. Mua xăng thì lo bị xăng rởm và đong
thiếu, đi chợ thì lo về an toàn vệ sinh thực phẩm. Đi xe máy thì lo bị
bùng cháy bất cứ lúc nào!
Cả hệ thống cơ quan công quyền và
bảo vệ pháp luật có trách nhiệm bảo vệ an toàn cho
người dân nhưng trên thực tế hầu như chưa làm tròn trách nhiệm đó, cho nên chưa
ngăn chặn kịp thời và trừng trị đích đáng những kẻ làm ăn gian dối, phi pháp. Vẫn để lọt lưới nhiều
hàng lậu, kém chất lượng từ các
cửa khẩu biên giới chảy vào
nội địa; rồi đủ các loại hàng “nội hóa” kém chất lượng do các thủ đoạn
làm ăn gian trá, trục lợi mà không được quản lý và ngăn chặn kịp thời,
tạo thành một nếp rất xấu trong sản xuất kinh doanh.
Con đường “từ trang trại đến mâm cơm”- chữ của cựu Bộ trưởng Bộ Y tế dùng
,
xem ra không ít gập ghềnh mặc dù mỗi chặng được phân công cho ba Bộ
quản lý giám sát. Thế nhưng, mâm cơm của người dân vẫn đang bị đe doạ
bởi những người buôn bán bất chấp đạo đức kinh doanh, bởi cả những yếu
kém trong việc quản lý thị trường.
Các nhà quản lý đang kêu gọi mỗi người hãy tự biến mình thành những “
người tiêu dù
ng thông thái”
, biết mua gì và không nên
mua gì. Đó là cách tự bảo vệ mình tốt nhất nhưng sau những lời khuyên đó
phảng phất một điều đáng buồn là
hình như nó thể hiện
sự bất lực của các
nhà quản lý. Nghe hao hao giống phong trào mỗi người dân hãy trở thành “hiệp sỹ bắt cướp”. Người dân đ
óng thuế nuôi các cơ quan
công quyền và có chức năng quản lý xã hội và bảo vệ lợi ích chính đáng của người dân,
nhưng khi cần đến thì
lại bảo người dân phải
tự biết
bảo vệ. Khi xã hội phát triển, c
on người văn minh hơn khi biết tự giác
trao quyền đại diện
cho nhà nước bằng khế ước và con người sẽ lùi lại thời lại “tự quản”
lạc hậu
hơn nhiều
khi phải
“
tự đi bắt cướp”
và
vai trò quản lý trật tự xã hội
của nhà nước trở nên
mờ nhạt và bất lực.
“
Người dân phải biết tự bảo vệ mình”
- đó là lời khuyên của bà tân Bộ trưởng Y tế trước tình trạng dịch chân tay miệ
ng bùng phát và con số trẻ em chết tăng lên hàng ngày!
Rồi chuyện Hà Nội d
ựng bục giao thông phân làn tốn hàng chục tỷ đồng khiến
cho người tham gia gia
o thông do chuyển động quán tính bị
lao đầu vào và
bị thương vong nhưng còn bị
mắng nhiếc rằng
cái bục to lù lù thế sao lại tự
đâm đầu vào, nghe hao hao với câu “ngu thì chết”!
Phâ
n làn gia
o thông dường như ngẫu hứng và tùy tiện, lúc thì ngăn chỗ này, lúc đóng chỗ kia… không biết đâu mà lần! Thôi thì tốt nhất là
người tham gia giao thông phải
“
biết tự bảo vệ!”, tự tìm ra con đường nào “khả dĩ nhất” mà đi tới đích mình cần đến.
Phiên chợ Tết ở nông thôn
Cả xã hội chung tay giải quyết một vấn đề nào đó là điều đáng cổ vũ. Nhiều công việc có tầm quốc gia và quốc sách cần “huy động cả hệ thống chính trị” nhưng nếu lạm dụng điều này thì quả là đáng lo, bởi rất có thể làm mờ
nhạt vai trò của các cơ quan chức năng, nhất là người đứng đầu các cơ
quan đó không chịu trách nhiệm cụ thể, rõ ràng về những vấn đề gây dư
luận bức xúc hiện nay như chuyện cháy xe máy, ô tô diễn ra liên tục;
đường giao thông ngay trong nội đô cũng đầy những hầm hố mất an toàn;
rồi các loại thực phẩm bẩn, hàng giả hàng kém chất lượng bầy bán cả
trong các siêu thị, v.v.. .
Nhiều vị quan chức không làm tròn phận sự trách nhiệm của mình, lại còn mang theo cái nếp nghĩ và làm: “t
ạo thuận lợi cho mình, đẩy khó khăn cho dân”. Phải chăng đấy
là tư duy của không ít những “
đầy tớ hiện đại”.
Câu chuyện thu phí lưu thông xe máy cũng lặp lại kiểu tư duy này mà
thôi. Thử hỏi vì sao cả hệ thống đường bộ không con đường nào bảo đảm
chất lượng, vừa làm xong đã hư hỏng hoặc xuống cấp rất nhanh vì nguồn
vốn đầu tư bị moi ruột để chia nhau. Bây giờ lại bắt nhân dân đóng thêm
phí luu thông để bảo trì đường bộ. Rồi quy hoach và quản lý giao thông
không ra sao gây nên ùn tắc đường lại bắt nhân dân đóng thuế tắc đường.
Xưa nay, ngồi đó mà nghĩ ra đủ các hình thức thuế má để đánh vào dân thì chuyện đó thật dễ. Còn chuyện bức bách với người dân
như
chuyện cháy xe máy, ô tô; xăng rởm; thực phẩm rởm; thuốc rởm…sao không
thấy vị lãnh đạo nào xắn tay áo lo cho dân, chỉ thấy hết chủ trương này
đến biện pháp khác… rốt cuộc là người dân cứ…chờ đấy và lo nơm nớp hằng
ngày!
Ai cũng biết ngành GTVT
làm ăn không ra sao để lại bao hậu họa, ấy vậy mà hôm vừa rồi nhân dịp
tổng kết ngành nhiều vị chức sắc của ngày này lại được trao các loại
Huân chương, kể cả Huân chương Độc lập! Cung cách quản lý như vậy sao có
thể gọi là sòng phảng và minh bạch.
Quay lại chuyện người tiêu dùng.
Ai cũng biết cần có sự khôn ngoan trong việc lựa chọn
hàng hoá để bán mua, để ăn uống. Tuy nhiên, không phải ai cũng có khả năng biến mình thành “
nhà tiêu dùng thông thái”
ngay cả với những người nhiều tiền được gọi là “người tiêu dù
ng Việt Nam chất lượng cao”. Bởi lẽ, giữa
mê hồn trận của chủng loại, mẫu mã, với mắt thường làm sao có thể phân
biệt được đâu là hàng thật đâu là hàng kém chất lượng… Nhiều khi hàng
giả trông lại bắt mắt và hấp dẫn hơn hàng thật rất nhiều bởi sự thật
thường không biết màu mè che đậy. Ngay cả các cơ quan chuyên môn cũng
rất vất vả để xét nghiệm, kiểm định bằng hệ thông máy móc tinh vi và
những người có chuyên môn sâu
cũng phải mất nhiều thời gian mới có thể kết luận đâu là sữa có chứa
melamin. Mặt khác vài bữa lại có thông tin rau quả này nhiễm độc, sản
phẩm sữa kia chứa chất gây ung thư…trong khi đó cái ăn mặc, đi lại vẫn
là nhu cầu hàng ngày.
Túi tiền ít của người dân
thường đồng hành với tâm lý ham của rẻ và ít có sự lựa chọn
. Đối với dân nghèo thành thị đã vậy, với dân quê càng như vậy.
Cả vùng có vài cây xăng,
cây nào cũng đong điêu bán thiếu hỏi lựa chọn cái gì. Để lành mạnh hoá thị trường trước hết đòi hỏi có nhà sản xuất có lương tâm và văn hóa kinh doanh; các nhà quản lý có đầy đủ ý thức trách nhiệm cùng với cơ chế quản lý nghiêm minh.
Nếu còn tình trạng không kiểm soát được
chất lượng hà
ng hoá tiêu dù
ng như hiện nay thì đời sống nhân dân còn lắm nỗi bất an.
TS. Đinh Thế Hưng-dantri.com.vn
Comments[ 0 ]
Post a Comment
Chào mừng các bạn đã đến với TOBU!
Để có thể để lại nhận xét, bạn cần phải có tài khoản google. Những nhận xét không đúng với thuần phong mỹ tục của Việt Nam sẽ bị chúng tôi xóa mà không báo trước.
Cảm ơn bạn đã để lại nhận xét!